Hôm nay,  

Nghề Giáo Bất Ổn

23/07/201200:00:00(Xem: 13290)
Bạn thân,
Mỗi người đều mang ơn một số thầy giáo, cô giáo nào đó. Từ bậc mẫu giáo, bậc tiểu học, bậc trung học và rồi đaị học... thế nào cũng có lúc chúng ta sơ xuất, vấp ngã và rồi được một thầy giaó hay cô giáo chìa tay ra giúp, đỡ lên và dìu chúng ta đi tiếp.

Sinh ra thân này là ba mẹ, cho chúng ta hiểu biết là thầy cô. Do vậy, nghề giáo có những thiêng liêng tự thân.

Vấn đề hiện nay là, nghề giáo rất mệt nhọc, lương lại thấp. Tuyển sinh bây giờ không được bao nhiêu sinh viên.

Báo Tuổi Trẻ trong bài “Bất ổn đào tạo giáo viên” đã ghi nhận:

“Giáo viên phổ thông phải tham gia tới 10 đầu việc của trường, thời gian lao động đến 60-70 giờ/tuần, trong khi có đến 50% giáo viên được khảo sát hưởng lương dưới mức lương bình quân...

...Thực tế buồn này đã lý giải cho việc trong hơn 20.000 hồ sơ đăng ký dự thi tuyển sinh đại học nộp tại văn phòng II của Bộ GD-ĐT tại TP.SG (năm 2010) chỉ có 5% đăng ký vào ngành sư phạm. Tình trạng này năm 2012 vẫn không được cải thiện...

...Khảo sát của nhóm nghiên cứu cho biết thu nhập bình quân từ lương và phụ cấp của giáo viên từ 3-3,5 triệu đồng/tháng. Người làm việc trong nghề sau 25 năm mới có mức lương 4,1-4,7 triệu đồng/tháng. Có 50% số giáo viên trong diện khảo sát lương thấp hơn mức lương bình quân...” (hết trích)


Trong phần phản hồi từ độc giả của báo Tuổi Trẻ, có một người ký tên kongming, nói thẳng vấn đề rằng “Lương thấp không có người giỏi!” và anh nêu trường hợp bản thân của anh, là sinh viên được trường sư phạm hàng đầu ở TP.SG giữ lại làm giảng viên sau khi tốt nghiệp... nhưng “Tuần đi dạy 4 buổi cho trường mà lương chỉ 1,6 triệu/1 tháng. Ngoài ra tết, lễ không có bất kỳ phụ cấp gì. Muốn đủ tiền trả tiền nhà trọ tôi phải đi dạy kèm tư gia, dạy thêm. Rồi học thạc sĩ cần hơn 130 triệu đồng... Sau 1 năm tôi quyết ra đi vì nghĩ dạy ở 1 trường đại học hàng đầu rồi mà còn phải chạy đôn chạy đáo để lo cái ăn hàng ngày thì làm sao chịu nổi và tôi cũng nhận thấy nhiều thầy cô giáo của tôi cũng đã ra đi. Nếu nhà nước không thay đổi tiền lương cho hợp lí, thì chắc chắn muốn giữ chân người giỏi, có tâm huyết thì hơi khó.”

Thế đấy, thế đấy... làm công an, làm cán bộ mà lương thấp sẽ còn bắt nạt dân mà moi tiền hối lộ, tiền tham nhũng được. Nhưng còn làm thầy giáo, cô giáo thì lấy gì mà nuôi vợ con.

Đó là chưa kể, khi hữu sự, ma mẹ bệnh còn phảỉ phụng dưỡng nữa.

Nghề thầy giáo không được ưu đãi, thì làm sao có thầy giỏi, và tất nhiên sẽ rất khó có học trò giỏi. Và rồi, tương lai đất nước về đâu?

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có ai hiểu gì về thế giơi của người cõi âm? Và nếu có ai tự nhận là hiểu biết về thế giới cõi âm, có thật rằng họ hiểu được bao nhiêu phần cõi âm, giả sử là có thật, để rồi về khuyên chúng ta thế này, khuyên chúng ta thế kia?
Chuyện gì cũng vậy, cũng cần có một khuôn phép gọi là chuẩn mực, bấy giờ mới thấy hết cái đẹp, cái tinh vi. Nếu không có chuẩn mực, tất sẽ hỗn loạn, sẽ chỉ là tiếng ồn của người tâm thần.
Trong khi chúng ta đọc tràn ngập những tin hình sự hàng ngày ở Hà Nội, ở Sài Gòn, ở Cần Thơ... đời sống trở nên đầy những nỗi lo, những sợ hãi. Rồi may mắn, đôi khi gặp những bản tin làm dịu lòng mình xuống, khi niềm tin được khơi dậy về cái thiện bản nhiên trong lòng người.
Có những dòng chữ viết lên vách, và đời sau ca ngợi là thơ thần, bút thánh. Có những nét vẽ sau khi hoàn tất trên vách, lập tức trở thành bất tử.
Bạn hãy hình dung rằng khi một công nhân bị nợ lương, là bao nhiêu chuyện thảm họa dây chuyền sẽ xảy ra. Vậy mà đó lại là hiện thực đang diễn ra đối với hàng chục ngàn công nhân.
Tình yêu mang tới hạnh phúc cho đời người. Tình yêu là sự chia sẻ, là niềm vui, là chung bước để cặp tình nhân dìu nhau đi trên những năm tháng gian nan của đời người. Tình yêu như thế cũng là tránh nhiệm, là gánh vác một phần gánh nặng trăm năm cho nhau.
Cái đầu mình khá u tối, nên rất thường khi gặp những chữ viết tắt trên báo chí Việt Nam, nghĩ hoài cũng không ra nổi. Như thế, gặp các trưoòng hợp tối nghĩa, hay chữ ít gặp, thì đành chịu. Nghĩa là, mình nghĩ, chức năng truyền thông của báo chí chưa đạt nổi.
Quý thầy giáo và quý cô giáo, tức là ngành giáo dục, trên nguyên tắc là phải tuyệt vời trong sáng đạo đức. Lịch sử Việt Nam cũng đã từng có những thấy giáo tuyệt vời, như Thầy Chu Văn An, như Thầy Nguyễn Đình Chiểu...
Nghệ thuật là gì? Và làm vai MC để dẫn chương trình trong các buổi họp mặt, tiệc cưới... có cần tới nghệ thuật không? Và nếu thiếu nghệ thuật, các buổi đó có trở nên nhạt nhẽo hay không? Thậm chí, nếu không khéo, MC có thể làm mất vui cả một tiệc cưới hay không?
Có những di sản văn hóa mang theo những mảng hồn dân tộc, mà chúng ta khi nhớ tới vẫn luôn luôn cảm động, vì đó là một phần lịch sử mở nước, dựng nước của ông bà mình.
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.