Hôm nay,  

Vào Ngồi Để Lãnh Đạo?

16/12/201200:00:00(Xem: 8363)
Bạn thân,
Một thời chúng ta đi học là để chuẩn bị các kỹ năng bước vào đời. Không học, tất nhiên là vào đời sẽ gian nan.

Thậm chí, ba mẹ ở Việt Nam hồi xưa cũng ưa dạy con rằng, nhỏ không học thì lớn sẽ làm... (xin điền vào chỗ trông, tùy theo các bậc ba mẹ nhận định về nghề nào cực nhất mà lương chẳng bao nhiêu.)

Nghĩa là, kỹ năng cần cho đời sống. Không ai bảo một anh thợ máy lái phi cơ bao giờ, và ngược lại, không ai bảo anh phi công phải vào ga-ra sửa máy. Không kỹ năng, tất nhiên mọi chuyện hỏng hết, đó là chưa nói tới cơ nguy chẩn bệnh kinh tế sai, cứ đòi nhảy vọt xã hội chủ nghĩa như Mao thì có mà dân chết đói.

Đất nươc mình bây giờ là thế này, theo báo Lao Động kể: 30% công chức không làm được việc...

Câu hỏi là, làm cách nào lại tuyển dụng tới 30% quan chức như thế?

Bản tin viết:

“...Đánh giá về năng lực công chức của đơn vị mình, ông Trương Trọng Dực - Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Thành ủy TP.Hà Nội - cho biết, có khoảng 30% số công chức làm việc tốt, 35% số công chức viên chức khá và trung bình; số còn lại chưa yên tâm khi giao công việc. Ông Dực cũng cho rằng, đây là "tồn tại lịch sử" khi có đến 20 - 30% số công chức đang hưởng lương nhà nước nhưng không đáp ứng được công việc nhà nước giao.


Không chỉ công bố của riêng đơn vị trên, tại phiên họp thứ sáu của UBTVQH khóa XIII diễn ra ngày 26.3, đại biểu Lê Như Tiến (Quảng Trị), dẫn ra kết quả điều tra tại một số tỉnh phía nam, phát hiện hơn 200 cán bộ ở cơ sở thuê người học hộ, thi hộ và kết quả của một khảo sát chưa đầy đủ cho thấy chỉ có khoảng 30% số cán bộ sau tuyển dụng làm được việc, 30% phải "cầm tay chỉ việc", hơn 30% còn lại "cầm tay chỉ việc" vẫn không biết cách làm.

Trước những con số như vậy, cho thấy bộ phận không nhỏ này chiếm đến hơn 30%. Nhà nước phải bỏ tiền ra nuôi 30% trên tổng số 22 triệu người hưởng lương ngân sách. Tương đương 6.600.000 người...”

Tại sao thế nhỉ? Tại sao mời họ vào làm công chức nhỉ?

Không cần thi tuyển gì ư? Vì nếu thợ máy, cần biết sửa máy. Đứng trước một động cơ hỏng, anh thợ máy dỏm lộ liền.

Nếu là phi công, cần biết lái phi cơ... Ngồi trước tay lái phi cơ, anh phi công dỏm lộ liền.

Vậy thì 30% công chức đó là ai mà không lộ? Có phải vì họ không cần làm gì hết, vì là đảng viên?

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chúng ta đều biết rằng dân tộc mình là một nhà, cùng con rồng cháu tiên. Khi ba mẹ ly dị, ba dắt 50 con lên núi, má dẫn 50 con xuống biển. Núi sông hiển nhiên là hai ngã rẽ. Và sau này là trăm lối cách biệt.
Chuyện gì ở quê nhà, mười phần hết chín là không vui. Đây là nơi đầy bất an, đủ thứ sợ. Có vẻ như, bạo lực hiện ra khắp nơi, từ lời nói tới việc làm, từ tâm tưởng tới hiện tượng xã hội.
Chuyện trần gian lúc nào cũng buồn, thực tế như thế. Bởi vì, khổ bao giờ cũng nhiều hơn là vui. Nhưng đau lòng nhất là đối với những trẻ em ngây thơ đã rơi vào các hoàn cảnh bị kỳ thị.
Tương lai đất nước là ở giaó dục. Vì chính sự học mới đưa Việt Nam chạy theo kịp người khác.
Đaị học luôn luôn là ước mơ lớn của tuổi trẻ thế giới. Không thể khác được.
Có vẻ như các công ty của xứ tư bản giãy chết đang có cách trả thù êm ái: vào Việt Nam làm ăn, rồi khai lỗ liên tục nhiều năm bất kể thương vụ tăng vọt khổng lồ.
Có phải là dân chơi Cầu Muối, dân chơi Cầu Ông Lãnh, dân chơi Cầu Chữ Y?
Quê hương mình đang xài tiền của ông bà mình. Và chưa thấy làm ra bao nhiêu tiền cho hàng con cháu về sau.
Khi tiền không phải từ mồ hôi nước mắt của mình, ai cũng muốn xài thoải mái, và trong khi xài thì cấu xé, rút ruột đem bớt về nhà.
Một thời, chúng ta hát bài “học sinh là người tổ quốc mong cho mai sau...” và lúc đó ai cũng tin như thế, ai cũng ra sức học tử tế.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.