Hôm nay,  

Lại Đàn Anh Bắc Kinh

7/27/201400:00:00(View: 3832)
Gọi đó là quả đắng, gọi đó là gian lận... hay gọi bất kỳ thứ gì đi nữa -- đó cũng là kêt quả của chủ nghĩa xã hội.

Báo Đất Việt có bản tin tựa đề là “'Quả đắng' nhà thầu Trung Quốc: Mua máy móc về...'trùm mền'?”

Nghe quen quen thì phải? Đúng vậy. Cuối cùng, cả nước gánh nợ chỉ vì quan chức -- hoặc là ngu ngốc, hoặc là ăn chia để mua đống sắt vụn về cho nằm ụ.

Bản tin Báo Đất Việt viết:

“Được vay vốn ODA 49 triệu nhân dân tệ nhưng Công ty CP Nhựa Việt Nam bị 'tố' mua máy móc, thiết bị Trung Quốc kém chất lượng.

Ngày 24/7, trao đổi với Đất Việt, ông Trần Hồng Phong, Chánh Văn phòng Công ty Nhựa Tân Phú, nguyên Chánh Văn phòng Công ty CP Nhựa Việt Nam (Vinaplast) cho biết, cách đây gần 10 năm Vinaplast được ưu tiên vay vốn ODA của Trung Quốc số tiền 49 triệu nhân dân tệ với lãi suất thấp (3,4%/năm), được ân hạn không trả lãi 2 năm đầu. Tuy nhiên, công ty này lại sử dụng nguồn vốn vay trên mua máy móc, thiết bị kém chất lượng, không thể sản xuất được, phải "trùm mền" từ khi mua đến nay.

Theo Quy hoạch tổng thể phát triển ngành nhựa Việt Nam đến năm 2010 và những năm tiếp theo, Vinaplast được Bộ Công nghiệp (năm 2007 sáp nhập với Bộ Thương mại thành Bộ Công thương-PV) phê duyệt dự án đầu tư xây dựng nhà máy sản xuất khuôn mẫu và trục in.

Công ty này đã tổ chức đấu thầu và đã chọn Tập đoàn kinh tế kỹ thuật đối ngoại Thượng Hải, Trung Quốc (SFECO) làm nhà thầu cung cấp thiết bị cho dự án.

Dự án đầu tư xây dựng nhà máy sản xuất khuôn mẫu và trục in có tổng giá trị thiết bị từ nguồn vốn ODA là 49 triệu nhân dân tệ, trong đó giá trị thiết bị dây chuyền dệt bao PP là 8,5 triệu nhân dân tệ. Vinaplast đã tiếp nhận và hoàn thành việc lắp đặt, vận hành các máy móc, thiết bị của dự án từ năm 2007.

Ông Trần Hồng Phong cho hay: "Trung Quốc cho vay vốn ODA nên buộc Vinaplast phải chọn nhà thầu cũng như thiết bị của họ. Nhưng máy móc nghiệm thu xong lại không sản xuất được. Máy mới nhưng không đồng bộ, chất lượng kém, công suất không đảm bảo nên khi vận hành đã hỏng hóc ngay, phải "trùm mền", càng sản xuất càng lỗ"...”

Câu hỏi đơn giản: không lẽ, người ta bán cái gì, giao cái gì... mình cũng phải nhận à?

Thế thì, nhiệm vụ cán bộ là gì, chỉ là ngồi gật đầu thôi sao?

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Đưa câu hỏi này cho bất kỳ ai, cũng thấy là có rất nhiều công trình cần xây dựng.
Điều đáng sợ là bạo lực ngày càng tăng trong các gia đình Việt Nam, vừa cả số lượng vừa cả mức độ.
Trong gia đình Việt Nam, có bao nhiêu bà mẹ bị bạo hành? Và có bao nhiêu người vợ bị bạo hành? Và có bao nhiêu người chị, người em gái... bị bạo hành?
Đó là trường hợp nhà nước Việt Nam. Dân nghèo, nước yếu, nhưng hễ xài là cứ “vô tư ngân sách,” nghĩa là, xài bất kể gì hết.
Xin nghiêng đầu cảm phục chị Cấn Thị Thêu, người phụ nữ dân oan Dương Nội đang ở trong trại giam, và không hề bị lay động trước bạo lực hay mua chuộc.
Đất nước mình cần phải nhìn lại, vì sao bạo lực đang ngày càng nhiều, từ trường tới nhà, từ sở làm tới đường phố...
Trong một bài viết mới đây, tựa đề “Việt Nam: Những con số biết nói” đăng trên blog “Góc Nhìn Alan” của kinh tế gia Alan Phan, ghi chú là “Theo Việt Nam Văn Hiến.”
Câu hỏi “Tạ ơn hay tạ lỗi” là một câu hỏi lý thú đối với dân tộc Hoa Kỳ... tuy rất nhiều phen rộng lượng với nhân loại toàn cầu, nhưng cũng từng có một thời một số người trong thế hệ tổ tiên đã gây đau khổ cho người bản xứ da đỏ.
Có nhiều lý do để bỏ học, có thể vì ra phố hôm đó vui hơn, có thể vì bài thi chưa chuẩn bị kịp, hay có thể vì hôm đó trời đẹp...
Sẽ bị đánh úp ngang hông? Đó là nỗi lo về tình hình mai phục ở đèo Hải Vân, nơi tư bản Hoa Lục muốn thuê để khai thác du lịch.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.