Hôm nay,  

Trang Điểm Cho Gái Bar

9/20/200400:00:00(View: 5434)
Bạn,
Tại SG, có 1 thanh niên kiếm sống nhờ dịch vụ trang điểm cho gái bán bar. Chỉ với bộ đồ nghề đơn giản vài ba thỏi son; hai cây chổi quét mặt loại lớn, nhỏ; một cây chì kẻ; hai, ba hộp phấn màu..., nhưng qua bàn tay của thanh niên này, khuôn mặt các cô phục vụ bar trở thành một "thế giới nổi loạn". Tin Nhanh VN viết về thanh niên này như sau.
Nếu gọi là nghề thì các cô gái phục vụ tại bar B.H. (đường Trường Sơn, quận 10, TP SG) sẽ "cấp" cho chàng thanh niên tên Minh này một "giấy phép hành nghề" loại "xuất sắc" hẳn hoi. Hằng đêm, khi mọi người bắt đầu đổ ra đường để vui chơi thì cũng là lúc Minh xách đồ nghề đến các quán bar làm công việc "tô tô, quét quét, kẻ kẻ" mặt người khác một cách cần mẫn.Tại bar B.H., công việc của Minh được tiến hành trong... toilet nữ. Sở dĩ như vậy vì bar không có phòng thay quần áo cho nhân viên phục vụ nên tất cả việc "lên khuôn" hay "xuống khuôn" của các cô đều được thực hiện tại đây. Cứ từ 18h trở đi, các cô bắt đầu đứng xếp hàng chờ Minh trang điểm. Nhận xét về tài nghệ của Minh, một cô nói: "Anh có thể biến một cô gái thành... con quỷ hoặc ngược lại". Tùy theo vị trí phục vụ của các cô gái mà Minh tô, quét khác nhau. Với những cô chuyên đứng bên trong quầy để thì Minh bôi, kẽ một cách đơn giản, nói chung "nhìn cho nó hiền hiền, thùy mị một chút". Đối với những em ở ngoài quầy, hay tấp vào bàn này, tạt sang bàn kia, tay đập chiếc "xèng xèng" theo điệu nhạc, thỉnh thoảng cũng có những pha uốn éo nhằm lối cuốn ánh mắt của khách, thì Minh sẽ cho khuôn mặt "khiêu khích" hơn, sặc sỡ nhất là đôi mắt.

Tuy nhiên, đối tượng để bày tỏ hết năng lực của Minh chính là các cô gái nhảy trên sàn. Nhiều cô được tô vẽ lên khuôn mặt những hình thù trông rất quái dị. Nếu không thì mắt xếch, môi dày, trên hai gò má, trên trán... bôi thêm loại bột kim tuyến lấp lánh đủ các màu. Dưới ánh đèn laser quét lia lịa, trong tiếng nhạc vỗ ầm ầm, các động tác lắc lư của các cô trên bục nhảy tạo ra những hình thù như những bóng ma chập chờn ghê sợ. Thông thường sau một tour nhảy là các cô quay lại toilet để Minh "tút" lại khuôn mặt, có khi vẽ mới lại những hình thù khác cho các cô "điên loạn" tour tiếp theo.
Bạn,
Báo quốc nội viết tiếp: Minh xuất thân là một dancer tại các quán bar cuồng nhiệt như thế này. "Nhưng những chốn bia rượu thác loạn này, khách khứa toàn thanh niên nên đàn ông như mình mà uốn éo thì chẳng có gì hấp dẫn bằng các em bốc lửa. Cũng qua vài lần trang điểm thử cho các em ở đây thấy thích thích nên đi học thêm nghề trang điểm. Còn những kiểu cách, hình thù trên khuôn mặt các em là do mình sáng tạo ra cho phù hợp hoàn cảnh ấy mà", Minh bộc bạch.
Chẳng hề tiết lộ số tiền thù lao hằng đêm được nhận, nhưng nhìn Minh có vẻ ung dung và rất sung túc. Ngoài số tiền bỏ ra để trang bị vài dụng cụ, phấn son, phẩm màu cần thiết thì Minh chỉ lấy sự sáng tạo làm lời mà thôi! Cũng có cô tự mang phấn son, nhưng phải nhờ bàn tay phù phép của Minh. Nhiều đêm Minh còn chạy sô từ bar này đến bar khác. Cậu tâm sự: "Nhiều hôm các em ở bar khác gọi đến nhưng mình đi không được vì kẹt các sô ở đây. Lắm lúc làm tại một nơi cũng đủ mệt lắm rồi".

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Trong ký ức nhiều thế hệ người Sài Gòn còn in đậm hình ảnh những người thợ bận rộn nhồi bột, vo nhân, in khuôn nướng bánh trung thu phục vụ khách qua đường vào những năm đầu 1960 trên trục đường Trần Hưng Đạo nối liền Sài Gòn - Chợ Lớn lúc nào cũng người mua kẻ bán sầm uất. Đó là hình ảnh những người thợ làm bánh trung thu của Nhà hàng Đồng Khánh, góc đường Trần Hưng Đạo - Đồng Khánh (cũ), quận 5. Báo Người Lao Động viết như sau.
Theo ghi nhận của báo quốc nội, gần 30 năm qua, hàng chục ngàn dân ở Thủ Đức phải dùng nước không bảo đảm vệ sinh. Điều nghịch lý là nhiều gia đình sống gần nhà máy nước Thủ Đức nhưng luôn "khát nước". Tại nhiều khu vực, nguồn nước để người dân sử dụng chủ yếu vẫn là giếng khoan. Mặc dù độ sâu của giếng thường trên 60m
Tại ở ấp Chánh Mỹ, thị xã Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương, sáng nào người dân cũng thấy một ông lão trạc 80 tuổi mặc cái áo bành tô, quần "bò" bạc màu, đầu trần, chân mang đôi dép da có quai hậu ngồi trên chiếc ghế đá ở đường Bạch Đằng - cạnh bờ sông chuẩn bị cho một ngày mới với công việc đánh xe ngựa. Ông lão này là một trong hai người đánh xe ngựa cuối cùng ở thị xã tỉnh lỵ Bình Dương
Theo báo Thanh Niên, công an CSVN thành phố Sài Gòn vừa bắt 1 tay đạo chích thuốc hàng cao thủ: chỉ trong vòng hơn 1 năm, trộm liên tục đột nhập vào các cơ quan công quyền CSVN (có nhân viên bảo vệ hẳn hoi) giữa ban ngày và ung dung dắt ra khỏi cổng hàng chục chiếc xe của các quan chức, nhân viên. Báo TN ghi lại "thành tích đạo chích" của kẻ trộm này như sau.
Trong thời gian gần đây, tình trạng chơm bản quyền khơng chỉ xảy ra trong giới soạn nhạc, mà cịn lan sang sân khấu cải lương, thoại kịch, và cả hài kịch. Về sân khấu hài, thành phần bị chơm bản quyền là những diễn viên từ quê lên tỉnh. Lợi thế của những diễn viên nàu là biết ca vọng cổ, nên việc sáng tác các tiểu phẩm hài kịch "mì ăn liền" khơng khĩ
Tại VN, luật sư được dân gian gọi là "thầy cãi", phần nào chỉ sự ăn nói khôn khéo của họ trước pháp đình. Tuy nhiên, đôi khi họ cũng phải vướng vào tình cảnh "thần khẩu hại xác phàm". Báo Thanh Niên ghi lại 1 số trường hợp như sau. Cuối tháng 8/2004, ông Nguyễn Xuân Ngữ (59 tuổi, ngụ tại phường Long Thạnh Mỹ, Quận 9, TP.SG) đã gửi đơn đến Tòa án Quận 9
Theo báo quốc nội, toàn thành phố SG có 57 nhóm hài đang hoạt động, trong số đó có đến 2/3 số diễn viên xuất thân từ các đoàn cải lương miền Tây Nam phần. Các đoàn tan rã, họ lên Sài Gòn đi tấu hài kiếm sống. Để được làm diễn viên hài có khi họ phải trả bằng nước mắt.Khi sân khấu cải lương lâm vào cảnh đìu hiu, nhiều nghệ sĩ cải lương rẽ sang nghề tấu hài để nuôi sống gia đình và bản thân.
Tại Sài Gòn, nhà hàng, quán nhậu là nơi tiếng hát bị át đi bởi tiếng cười, nói và tiếng cụng ly của dân ăn nhậu. Do vậy, những nơi này là điểm dừng chân của các ca sĩ mà "sự nghiệp" âm nhạc "lận đận" hay đã kết thúc ở các phòng trà.Báo Người Lao Động ghi nhận tình cảnh của những ca sĩ hát ở quán nhậu qua đoạn ký sự như sau.
Theo báo quốc nội, trên con đường Lê Công Kiều, quận 1 TPSG, có 1 khu phố với những cửa hàng nho nhỏ khiêm tốn bày bán các mặt hàng đồ cổ và đồ mỹ nghệ. Đây là địa chỉ khá quen thuộc của du khách trong và ngoài nước. Việc kinh doanh đồ cổ và giả cổ tại con đường này bắt đầu từ những năm 1980 và bắt đầu phát đạt từ thập niên 1990
Miền Trung có nhiều chuyện lạ, hấp dẫn. Trong đó, nhiều người xếp chuyện làng bắt hổ Thủy Ba của tỉnh Quảng Trị là đặc biệt nhất. Hổ Thủy Ba thường ăn thịt người nên làng Thủy Ba sinh ra cái nghề hiếm thấy trong thiên hạ: nghề bắt hổ. Báo SGGP kể như sau.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.