Hôm nay,  

Thân Phận Diễn Viên Hài

18/09/200400:00:00(Xem: 5375)
Bạn,
Theo báo quốc nội, toàn thành phố SG có 57 nhóm hài đang hoạt động, trong số đó có đến 2/3 số diễn viên xuất thân từ các đoàn cải lương miền Tây Nam phần. Các đoàn tan rã, họ lên Sài Gòn đi tấu hài kiếm sống. Để được làm diễn viên hài có khi họ phải trả bằng nước mắt.Khi sân khấu cải lương lâm vào cảnh đìu hiu, nhiều nghệ sĩ cải lương rẽ sang nghề tấu hài để nuôi sống gia đình và bản thân. Báo Người Lao Động viết như sau.
Một trong số những nghệ sĩ khốn cùng có kép Minh Chung (đoàn Tiếng ca Hàm Luông). Gia cảnh anh nghèo đúng nghĩa "nhà dột cột xiêu". Năm 2001 khi đoàn hát lao đao, anh khăn gói lên TP làm lại sự nghiệp. Đêm đầu tiên bỏ nghề kép hát đi tấu hài, anh luýnh quýnh đến mức đạp bể đèn sân khấu, bị bầu sô bắt đền 200 ngàn đồng. Lúc đó, trong túi anh chỉ còn đúng 15 ngàn đồng, số tiền anh dành dụm cho cuộc hành trình từ quê lên tỉnh. Anh khóc và xin khất nợ. Sáng hôm sau, anh vào Chợ Lớn, tìm người quen, vay số tiền 200 ngàn đồng về bồi thường thiệt hại cho bầu sô. Sau đó, anh hỏi đường tìm đến Trung tâm Huyết học TPSG để bán máu lấy tiền trả nợ.

Hầu hết các diễn viên cải lương ở các tỉnh muốn đổi đời bằng nghề diễn viên tấu hài đều gặp nhiều hoàn cảnh bi thương còn hơn cả trên sân khấu. Trong số đó có người đã từng là kép chánh như: Giang Tâm (đoàn Cải lương Phước Chung), Lê Cường (đoàn Hoa Biển- Phú Yên)... có người là kép độc, đã diễn nhiều vai nổi bật trên sân khấu như: Duy Mỹ (đoàn Tiếng hát Vương Linh), Việt Thanh (đoàn Kim Chưởng- Cần Thơ), Hoàn Dũ (đoàn Châu Long), Quốc Dũng (đoàn Du Sĩ Ca)... Họ đều mơ ước được sống với nghề nhưng nghề nghiệp cứ mãi quay lưng với họ. Diễn viên hài Thành Công, thành viên của nhóm hài Tuổi Đôi Mươi đã cay đắng khi bước chân vào "cái nghề chọc cười thiên hạ". Năm 1995, anh được một danh hài mời đi diễn sô Tết ở miền Trung trong 3 tháng. Anh vay tiền bạn bè để đi xe đò ra Đà Nẵng, chỉ diễn được 5 suất thì bị gạt khỏi nhóm hài. Buồn bã trở về Sài Gòn trong bộ dạng thất nghiệp, không nhóm nào cưu mang anh vì đang dịp Tết kịch mục đều đã ổn định. Thế là Thành Công thất nghiệp 3 tháng. Anh vay tiền bạn bè để mua sữa cho con, còn anh và vợ thì sáng ăn cháo, chiều ăn rau cho qua cảnh ngặt nghèo. Thấy anh quá khổ với nghề, mẹ anh đã khuyên con nên trở về quê sinh sống. Anh quay về Bình Dương làm lại cuộc đời. Từ đây anh quyết tâm thi vào lớp đạo diễn Trường Cao đẳng Sân khấu - Điện ảnh TPSG.
Bạn,
Báo NLĐ kể thêm trường hợp như sau: Bảo Khương là nghệ sĩ cải lương đã từng gắn bó với các bảng hiệu: Thanh Tú- Trang Bích Liễu, Tiếng ca Sông Cửu, Bông Hồng... Năm 1989 anh giã từ kiếp diễn viên cải lương để lên TPSG diễn tấu hài. Lúc mới chập chững vào nghề, việc diễn miễn phí là chuyện thường nên ban ngày Bảo Khương đạp xích lô để nuôi cả nhà, buổi tối mới khăn gói đến các tụ điểm chờ được chọc cười khán giả. Có đêm chờ mỏi cổ cũng không được ra sân khấu, vì không có chỗ trống để lấp. Tiền đạp xích lô mỗi ngày được vài ngàn đồng, anh mua gạo cho cả nhà nấu cháo, số dư anh mua thuốc lá để "lo lót" cho các bầu sô.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong ký ức nhiều thế hệ người Sài Gòn còn in đậm hình ảnh những người thợ bận rộn nhồi bột, vo nhân, in khuôn nướng bánh trung thu phục vụ khách qua đường vào những năm đầu 1960 trên trục đường Trần Hưng Đạo nối liền Sài Gòn - Chợ Lớn lúc nào cũng người mua kẻ bán sầm uất. Đó là hình ảnh những người thợ làm bánh trung thu của Nhà hàng Đồng Khánh, góc đường Trần Hưng Đạo - Đồng Khánh (cũ), quận 5. Báo Người Lao Động viết như sau.
Theo ghi nhận của báo quốc nội, gần 30 năm qua, hàng chục ngàn dân ở Thủ Đức phải dùng nước không bảo đảm vệ sinh. Điều nghịch lý là nhiều gia đình sống gần nhà máy nước Thủ Đức nhưng luôn "khát nước". Tại nhiều khu vực, nguồn nước để người dân sử dụng chủ yếu vẫn là giếng khoan. Mặc dù độ sâu của giếng thường trên 60m
Tại ở ấp Chánh Mỹ, thị xã Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương, sáng nào người dân cũng thấy một ông lão trạc 80 tuổi mặc cái áo bành tô, quần "bò" bạc màu, đầu trần, chân mang đôi dép da có quai hậu ngồi trên chiếc ghế đá ở đường Bạch Đằng - cạnh bờ sông chuẩn bị cho một ngày mới với công việc đánh xe ngựa. Ông lão này là một trong hai người đánh xe ngựa cuối cùng ở thị xã tỉnh lỵ Bình Dương
Theo báo Thanh Niên, công an CSVN thành phố Sài Gòn vừa bắt 1 tay đạo chích thuốc hàng cao thủ: chỉ trong vòng hơn 1 năm, trộm liên tục đột nhập vào các cơ quan công quyền CSVN (có nhân viên bảo vệ hẳn hoi) giữa ban ngày và ung dung dắt ra khỏi cổng hàng chục chiếc xe của các quan chức, nhân viên. Báo TN ghi lại "thành tích đạo chích" của kẻ trộm này như sau.
Trong thời gian gần đây, tình trạng chơm bản quyền khơng chỉ xảy ra trong giới soạn nhạc, mà cịn lan sang sân khấu cải lương, thoại kịch, và cả hài kịch. Về sân khấu hài, thành phần bị chơm bản quyền là những diễn viên từ quê lên tỉnh. Lợi thế của những diễn viên nàu là biết ca vọng cổ, nên việc sáng tác các tiểu phẩm hài kịch "mì ăn liền" khơng khĩ
Tại SG, có 1 thanh niên kiếm sống nhờ dịch vụ trang điểm cho gái bán bar. Chỉ với bộ đồ nghề đơn giản vài ba thỏi son; hai cây chổi quét mặt loại lớn, nhỏ; một cây chì kẻ; hai, ba hộp phấn màu..., nhưng qua bàn tay của thanh niên này, khuôn mặt các cô phục vụ bar trở thành một "thế giới nổi loạn". Tin Nhanh VN viết về thanh niên này như sau.
Tại VN, luật sư được dân gian gọi là "thầy cãi", phần nào chỉ sự ăn nói khôn khéo của họ trước pháp đình. Tuy nhiên, đôi khi họ cũng phải vướng vào tình cảnh "thần khẩu hại xác phàm". Báo Thanh Niên ghi lại 1 số trường hợp như sau. Cuối tháng 8/2004, ông Nguyễn Xuân Ngữ (59 tuổi, ngụ tại phường Long Thạnh Mỹ, Quận 9, TP.SG) đã gửi đơn đến Tòa án Quận 9
Tại Sài Gòn, nhà hàng, quán nhậu là nơi tiếng hát bị át đi bởi tiếng cười, nói và tiếng cụng ly của dân ăn nhậu. Do vậy, những nơi này là điểm dừng chân của các ca sĩ mà "sự nghiệp" âm nhạc "lận đận" hay đã kết thúc ở các phòng trà.Báo Người Lao Động ghi nhận tình cảnh của những ca sĩ hát ở quán nhậu qua đoạn ký sự như sau.
Theo báo quốc nội, trên con đường Lê Công Kiều, quận 1 TPSG, có 1 khu phố với những cửa hàng nho nhỏ khiêm tốn bày bán các mặt hàng đồ cổ và đồ mỹ nghệ. Đây là địa chỉ khá quen thuộc của du khách trong và ngoài nước. Việc kinh doanh đồ cổ và giả cổ tại con đường này bắt đầu từ những năm 1980 và bắt đầu phát đạt từ thập niên 1990
Miền Trung có nhiều chuyện lạ, hấp dẫn. Trong đó, nhiều người xếp chuyện làng bắt hổ Thủy Ba của tỉnh Quảng Trị là đặc biệt nhất. Hổ Thủy Ba thường ăn thịt người nên làng Thủy Ba sinh ra cái nghề hiếm thấy trong thiên hạ: nghề bắt hổ. Báo SGGP kể như sau.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.