Hôm nay,  

Chánh Trị Gia Âu Mỹ Lầm TC

05/10/201900:00:00(Xem: 4719)

Sư Kiện và Thời sự: Tin RFI của Pháp nhơn ngay lễ Quốc Khánh của TC “Trung Quốc biểu dương lực lượng, đe dọa khu vực, khuyến cáo Mỹ. Hàng loạt vũ khí tối tân đã được Bắc Kinh phô trương trong buổi diễu binh 01/10/2019, ghi dấu đảng Cộng Sản cầm quyền được 70 năm tại Hoa lục. Đây là cơ hội để chủ tịch Tập Cận Bình chứng tỏ thành quả hiện đại hóa quân đội và cùng lúc khuyến cáo các quốc gia láng giềng có xung khắc với Trung Quốc và xa hơn nữa là các đồng minh của Mỹ và nước Mỹ.

Trước đây khi TC còn đóng cửa rút cầu với đầu tư ngoại quốc, tức là chưa chuyển sang kinh tế thị trưởng cho đầu tư ngoại quốc vào sản xuất kinh doanh, chuyên gia kinh tế Pháp, Jean-Raphael Chaponnière, nghiên cứu tại Trung Tâm Châu Á (Asia Centre) và là một trong những cột trụ của trang mạng Asialyst, nhận định rằng, kinh tế của Trung Quốc không đáng kể, tương đương với 4,6% GDP của thế giới. Xuất cảng Trung Quốc là một "hột cát". Nước đông dân nhất địa cầu chiếm chưa đầy 1% tổng trao đổi mậu dịch thế giới và thua kém nhiều so với đảo quốc Đài Loan tí hon. Tỷ lệ mù chữ là 80%.

Định mệnh của Trung Quốc đã rẽ sang bước ngoặt mới vào cuối thập niên 1970 nhờ chủ trương "Cải Cách và Mở Cửa" của ông Đặng Tiểu Bình. Công nghiệp Trung Quốc năm 1978 chỉ đủ sức sản xuất cho mỗi nhà một cái chảo và một vài bộ quần áo.

Năm 2001, Trung Quốc gia nhập Tổ Chức Thương Mại Thế Giới WTO do Mỹ ung hộ. TC và thành công vượt bậc ngoài mong đợi của ngay cả chính giới lãnh đạo Bắc Kinh. Nhờ gia nhập được câu lạc bộ này mà GDP của Trung Quốc tăng nhanh hơn ít nhất là 2 điểm so với mong đợi.

Nhưng bức tranh nào cũng có mặt sau. Jean-Raphael Chaponnière  nói “Theo tôi, thất bại lớn nhất của phép lạ kinh tế này là về phương diện xã hội, cách biệt giàu nghèo ngày càng lớn mà đối với một nước xã hội chủ nghĩa thì đây là điều khó chấp nhận hơn cả. Vì vậy mà từ năm 2011, Bắc Kinh đã ngưng công bố thống kê về chỉ số giàu nghèo. Bên trong dân số bị lão hóa. Bên ngoài, môi trường quốc tế không còn rộng mở như 20 hay 30 năm về trước. Mỹ và cả châu Âu không mua hàng rẻ của Trung Quốc. Thành thử Bắc Kinh phải tìm một hướng đi khác. Trong 40 năm qua, Trung Quốc đã tận dụng tối đa mô hình kinh tế toàn cầu để thâu tóm những kỹ thuật cần thiết hòng bắt kịp các nền công nghiệp phát triển.

Đi vào phân tích. Đông vẫn là Đông, Tây vẫn là Tây dù Nhân Loại đang ở đầu thế kỷ 21, đầu thiên niên kỷ 3. Bây giờ sau ba thập niên, người ta  bắt đầu thấy rõ những chánh trị gia, những  nhà làm chánh sách của Âu Mỹ đã lầm khi tin rằng giúp cho Trung Cộng phát triển kinh tế, điều đó sẽ đưa TC phát triển dân chủ theo kiểu Tây Phương. Hy vọng này sai đã thành thất vọng. TC trước sau như một mở cửa kinh tế nhưng quyết khoá chặt chánh trị sau ba thập niên “làm kinh tế” với Tây Phuơng. Trong khi đó Âu Mỹ mừng rỡ mở cửa  và viện trợ hào phóng  và yểm trợ tích cực cho TC trở thành siêu cường kinh tế. Và tự nhiên TC mạnh vì gạo, bạo vì tiền, dựa vào kinh tế, dùng kinh tế để áp lực, phát triển thế lực chánh trị. Dựa vào nền kỹ thuật, vốn và ý niệm kinh tế thị trường cuả Tây Phương, TC vươn lên như một siêu cường kinh tế mới. Nhưng TC không cải tiến một bước chánh trị nào.

TC, Việt Cộng, CS Bắc Hàn, Cuba CS trước sau như một vẫn độc tài đảng trị toàn diện, kiểm soát nhân dân một cách triệt để và nghiệt ngã. Lãnh đạo Đảng Nhà Nước TC đưa quân vào càn quét phong trào dân chủ vừa chớm nở ở Thiên an môn năm 1989. TC lợi dụng chủ nghĩa dân tộc, tạo nội lực dân tộc, chống lại ý niệm Nhân quyền cho rằng nhân quyền phải tùy theo lịch sử, văn hoá của mỗi quốc gia. Họ nhứt định không cải thiện dân chủ.

TC củng cố nền tảng độc tài đảng trị toàn diện đời  thứ năm khi trước đại hội đảng thứ 18. TC cử các «hoàng tử đỏ», tức là con ông cháu cháu của những lãnh đạo cốt cán, cong thần của Đảng CS để chuẩn bị thay thế cho thế hệ thứ tư để cầm cán đảng quyền, quân quyến và quyền hành chánh của Đảng CS  đang thống trị ở TQ. Thế hệ thứ nhất khai nguyên với Mao Trạch Đông, thế hệ thứ hai là Đặng Tiểu Bình, thứ ba là Giang Trạch Dân và thứ tư là bộ đôi Hồ Cẩm Đào – Ôn Gia Bảo hiện nay.

Thế hệ thứ năm là ông Tập Cận Bình, hiện là Phó chủ tịch nước, và ông Lý Khắc Cường, Phó thủ tướng sẽ lên thay ông Ôn Gia Bảo. Trong hội nghị Ban chấp hành lần này, Ông Ôn gia Bảo Chủ Tịch Đảng, kiêm Chủ Tịch Nước, kiêm Chủ Tịch Quân Ủy Trung Ương, là một chức vụ tối quan trọng của Đảng CS “nắm” quân quyền, Ông Bảo đã thành công đưa Ô Tập Cận Bình vào làm Phó Chủ Tịch Quân Ủy trung ương, mở đường cho lên lãnh đạo Đảng Nhà Nước trong kỳ đại hội Đảng.

 Ô Tập Cận Bình chưa lên ngôi mà theo thói quen che tóc ra làm đội làm ba, các chánh trị gia Tây Phương đón gió, bình luận loạn lên. Nào Ô Tập Cận Bình là một ẩn số, không biết dân chủ hoá chế độ TC hay không. Có một số tiên đoán Ô Tập Cận Bình ăn học, công tác sau thời Mao, hy vọng sẽ cởi mở tự do, dân chủ.

 Thế nhưng người trong cuộc, ở trong chăn mới biết chăn có rận. Một  giáo sư  đang giảng dạy ở Trường Đảng trung ương nói với tư cách dấu tên với một tờ báo lớn của Pháp: «Vấn đề của đất nước này là không được điều hành bằng luật pháp mà bởi con người, và thế hệ lãnh đạo sắp tới sẽ không khác hiện nay bao nhiêu. Tôi  không hy vọng sẽ có nhiều thay đổi».

Người Việt, người Hoa, người Hàn, người Cuba sống trong chế độ CS, không bị CS  bắt  nhốt  trong nhà tù nhỏ là hàng ngàn trại giam, thì cũng bỏ trong trại tù lớn là chế độ CS mấy chục năm. Nên người dân trong các chế độ CS rất thực tế biết rằng CS vẫn là CS,”thằng” nào lên cũng làm “cha” dân. Thói quen độc tài đảng trị toàn diện của người CS đã trở thành bản chất thứ hai rồi. CS còn là còn độc tài. Chỉ có vứt bỏ CS đi thì mới có tự do, dân chủ, nhân quyền./.(VA)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thông tin về y học có khi cũng thay đổi… 180 độ! Theo một nghiên cứu mới được công bố, những người nào thích ăn thịt đỏ, và thịt qua chế biến nay có thể … ăn như bình thường!
Một bác sĩ ở tiểu bang Oregon đã kiện Đại Học Oregon Health & Science (OHSU), đòi bồi thường $5.25 triệu.
Truyện này trích từ tuyển tập Mê Cung của nhà văn Đào Văn Bình... đồng hương Bắc California có thể gặp tác giả Đào Văn Bình và nhiều nhà văn khác, cũng như sẽ gặp khoảng 300 đầu sách nhiều đề tài để chọn lựa tại Hội Chợ Sách tại San Jose vào ngày 19/10/2019.
Nhà thơ Pháp, Guillaume Apollinaire sinh vào năm 1880 và bài thơ Le Pont Mirabeau được viết vào tháng 2-năm 1912, một bài thơ có âm hưởng như một bản nhạc… Nhạc sĩ Trinh Công Sơn sanh năm 1939 và bản nhạc Tình Xa được ra đời vào những năm 1960-70, một bản nhạc lãng mạn với lời như một bài thơ tình.
Tôi trọng tấm chân tình của ông dành cho quê hương, cái lập trường kiên định của ông trong cuộc chiến chống cái xấu, chống cái ác của chế độ đàn áp con người, chế độ không chấp nhận tiếng nói ôn hòa của đối lập, của phê phán, của góp ý xây dựng.
gần 3 tháng qua TQ đã đưa tàu HD-8 xâm phạm và xách nhiễu nhiều lần Bãi Tư Chính nằm trong vùng biển đặc quyền kinh tế -EEZ-của VN. Đây là cơ hội cho VN công khai trước quốc tế, chối bỏ giá trị của“đường gẫy 9 khúc”-Hành động này có ý nghĩa sâu sắc và hiệu năng hơn cả việc kiện TQ ra “tòa trong tài thường trực”-PCA. Đây cũng là cơ hội cho VN chối bỏ những ràng buộc của hội nghị Thành Đô năm 1990…
WASHINGTON - Các văn bản về điện đàm Trump-Zelinsky do Hạ Viện công bố hôm 4 tháng 10 cho thấy các viên chức của nội các Trump vận động TT Ukraine điều tra cựu PTT Biden trong các trao đổi tin nhắn.
Hơn 140 công ty và 18 hiệp hội doanh nghiệp hàng đầu ở Mỹ đã ký vào một bản tóm tắc pháp lý nạp hôm Thứ Sáu ủng hộ chương trình Deferred Action for Childhood Arrivals (DACA -- Hành Động Hoãn Trục Xuất Đối Với Trẻ Em Đến Mỹ)
Tết về quê ăn cưới Ba mươi mùa chia phôi Mừng con em duyên mới Mừng em đẹp môi cười Cô dâu sao giống mẹ? Óng mượt mái tóc thề Nụ cười tươi vừa hé Chú rể nhìn say mê
tổ chức tại Tully Community Branch Library, San Jose, vào lúc 2:30--5:45 chiều, Thứ Bảy 19/10/2019. Book Fair và Ra Mắt Sách... Chia sẻ thao thức và kinh nghiệm hoằng pháp ... Giới thiệu các nhà xuất bản Phật giáo Việt Nam tại California, thực tập Chánh niệm


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.