Hôm nay,  

Về Việc Góp Ý Với Đảng Cs

3/27/200600:00:00(View: 5984)
-Nhiều dấu chỉ vững chắc cho thấy việc góp ý với Đảng CS mất rất nhiều thì giờ và công sức mà chẳng ích nước lợi dân chút nào. Nó có vẻ là một cuộc đối thoại với người câm và điếc; nhiều người góp ý và góp ý rất nhiều mà Đảng như thói quen trở thành bản tánh thứ hai là-- không nghe, không thấy, không biết. Nhưng tại sao Đảng CS đưa bản dự thảo báo cáo chánh trị của Đảng trong Đại Hội 10 sắp xảy ra "quần chúng nhân dân" góp ý. Và tại sao những nhân vật trong đảng có, ngoài đảng có, góp ý khá hăng dù thừa biết Đảng CS đâu có nghe" Cả hai phe binh và chống Đảng đều làm rầm rộ vì mỗi phe đều có "ý đồ" và mục đích riêng.

Tuy nhiên cả hai phe đều không đặt kết quả mong muốn vì "quần chúng nhân dân" đã quá chán Đảng CS rồi, và vì Đảng đã bưng bít tiếng nói của phe bất đồng chánh kiến trong công luận mà "báo đài" đang nằm gọn trong tay Đảng. Cũng may là còn có một vài đài phát thanh quốc tế bằng tiếng Việt như RFA, RFA và một số trang nhà trung chuyển nền dân chúng trong nước cũng nghe được một phần tiếng dội. Chắc không nhiều vì CS luôn phá sóng, rình rập người nghe, và dân Việt tỷ lệ có gắn Internet còn rất thấp và bị Công an theo sát.

Thực vậy, qua đài phát thanh RFA, người ta đã nghe hàng mấy chục người trong ngoài nước -- đảng viên kỳ cựu hưu trí có, những người đấu tranh cho tự do, dân chủ có -- bây giờ tiếng mới khen là "nhà dân chủ"- đã góp ý. Đa số là không "đồng tình", không "đồng ý" trên phương diện lý thuyết cũng như thực tế đối với dự thảo báo cáo chánh trị của Đảng, một văn kiện quan trọng nhứt về đường lối chính sách của Đảng trong nhiệm kỳ kế tiếp. Còn Ông Nông đức Mạnh, Tổng Bí Thứ Đảng cũng đã đứng ra cám ơn những góp ý vừa qua sau khi hệ thống truyền thông đại chúng, "báo đài" của CS Hà nội bóp mép và gạn lọc rất nhiều - những gì lợi cho Đảng mới được loan tãi.

Dù là cuộc đối thoại với người câm điếc, mỗi bên có những lý do riêng. Phe Đảng CS muốn tỏ ra dân chủ và muốn phổ biến, muốn nhân dân hóa, quần chúng hóa, muốn hợp thức hóa ý muốn của mình. Còn phe bất đồng chánh kiến muốn "tranh thủ" cơ hội này để nói lên với người dân và với quốc tế, mà không sợ CS bắt bỏ tù.

Theo tập tục CS, Đảng phải làm vì nếu sau này có thất bại thì đổ cho nhân dân đã góp ý nhà cầm quyền đã thông qua. Đảng CS thường làm qua bộ phận tay sai mà không dám chịu, nên luôn bắt cơ quan ngoại vi đứng ra làm mà Đảng giựt dây. Đa số lịnh của Đảng đều được đưa qua các hội đồng nhân dân, ủy ban nhân dân, quốc hội họp thức hóa, nhân dân hóa cả. Cơ quan lập qui và lập pháp 99% là đảng viên. Đảng viên khi được kết nạp phải tiếp tục tuân hành đảng qui, nghị quyết của đảng chết mời thôi, dù làm việc bất cứ ngành nào hay đã hưu trí mà CS gọi là "phục viên". Còn đối với "quần chúng nhân dân" thì Đảng hợp thức hóa quyết định của Đảng bằng hình thức "góp ý". Góp ý đề quần chúng hóa lịnh của đảng, đề sơn lên một lớp sơn nhân dân, tỏ vẻ dân chủ chớ không phải để sửa đổi. Người dân có góp ý nhiều dù chín xe mười vàng đi đi nữa, Đảng cũng không sửa. 30 năm ở Miền Nam, 50 ở Miền Bắc, bàng dân thiên hạ đã biết quá rồi, đã chán ngấy cái vỏ "dân chủ tập trung" vào Đảng rồi. Góp ý cho Đảng thà nói chuyện với đầu gối còn sướng hơn.

Còn phe bất đồng chánh kiến dù rành CS hơn người dân nữa cũng phải góp ý rầm rộ. Không phải vì muốn Đảng nghe, mà muốn dân chúng Việt Nam và quốc tế nghe. Đây là một cơ hội phê bình, chỉ trích, tố cáo Đảng "thoải mái", hợp pháp, mà không sợ bị CS bắt bỏ tù. Nên nói nhiều, nói mạnh, nói dai, nói dài bày tỏ lập trường "nhiệt tình" chống Đảng trên lý thuyết và thực tế để thuyết phục nhân dân và quốc tế. Nhưng Đảng CS đâu phải là những tay mơ. "Báo đài"trong nước là của Đảng nên Đảng thanh lọc những gì Đảng cho nói thì cho qua, cái gì không thì chận. Do vậy dù nghe trên đài phát thanh quốc tế RFA, đọc các trang nhà tranh đấu nhiều, rất nhiều góp ý tưởng CS cởi mở cho tự do ngôn luận là sai lầm lớn. So sánh những gì báo đài CS đã gạn lọc viết và nói ra thì thấy rõ. Cái gì lợi cho CS, CS cho xì xú bấp thì phổ biến, không thì "báo đài" tuyệt nhiên bị cấm kỵ; đó là chưa nói họ bóp méo lời nói của những góp ý. Điều này cho thấy thì giờ và công sức của những người lợi dụng sự góp ý với Đảng để chinh phục lòng dân không được như ý muốn, nếu không muốn vô ích, uổng công.

Đảng CS không đạt được "ý đồ" nhân dân hóa, quần chúng hóa, hợp thức hóa lịnh của Đảng. Phe bất đồng chánh kiến cũng thế không đạt được ý muốn "tranh thủ dân tâm" bằng cách chống Cộng vì thông điệp không tới dân đầy đủ. Đối với người dân việc góp ý với đảng là một cuộc đối thoại với người câm và điếc. Nói khác phe CS không lay động được đối tượng và phe bất đồng chánh kiến không chuyển thông điệp đến được người dân vì bị CS ngăn chận.

Giả sử những bất đồng ý kiến, những phê bình chỉ trích, những tố giác sai lầm của CS mà những người góp ý trong lẫn ngoài Đảng đã nói lên đến tai được Đảng và Đảng có sử đi nữa cũng chỉ là hạt muối bỏ biển, xịt vài đốm sơn xám, xanh lên màu đen lên bức tranh vân cẩu vẽ người tang thương CS mà thôi.

Tâm hồn người dân Việt rất bình dị, thực tiễn và thực dụng. Cái gì không sửa được, không xài được phải vứt bỏ nó đi, lo làm cái mới ít tốn thì giờ và công sức hơn. Mỹ cũng vậy thay thế (remove, replace) nhanh, tiện và rẻ hơn sửa chữa. CS chỉ sống với, sống nhờ độc tài đảng trị toàn diện, có nghe ai đâu; CS đã quá tệ lậu rồi mà đóng góp ý kiến, "góp ý" Ô, nói với rằng làm chi cho mất thì giờ, tốn công vô ích. CS là kẻ thù không đội trời chung của tự do dân chủ, giải quyết chánh trị bằng tương quan tử vong "địch và ta ai thắng ai", một mất một còn thì chỉ có cách vứt bỏ nó đi hay bị nó vứt bỏ - chỉ có thế thô thôi. Góp ý là chấp nhận CS, thừa nhận chế độ CS nên mới mong mỏi sửa chữa, cải lương, cải tổ, cho tốt đẹp hơn. CS đâu có bao giờ chịu. Độc quyền, độc đảng là định đề, là lý do tồn tại của CS. Do vậy việc góp ý bản dự thảo báo cáo chánh trị của Đảng là một việc làm thừa, vô ích. Chỉ để nghe cho vui tai chơi mà thôi.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Dr. Robert Goldman- bác sĩ đồng sáng lập American Academy of Anti-Aging Medicine- là một trong những chuyên gia nổi tiếng về luyện tập thể dục. Tên ông đã có trong kỷ lục Guinness với 13,500 động tác sit-ups liên tục.
Có người cho rằng những nếp nhăn là nét đẹp tự nhiên của tuổi già. Tuy nhiên, vẫn có nhiều người hơn- đặc biệt là phụ nữ- không muốn có những nếp nhăn trên gượng mặt của mình!
Một phương pháp điều trị bằng cách đưa sóng siêu âm vào não có thể làm giảm đáng kể chứng bệnh rung tay ở một số người – theo một nghiên cứu mới được công bố.
tôi vẫn thành thực tin rằng “văn hóa kim tiền và búa liềm” của TQ không có ảnh hưởng chi đáng kể – nơi tầng lớp đại chúng – nơi vài quốc gia mà mình đã có dịp sống qua: Miên, Lào, Miến Điện, và Hương Cảng
Buổi lễ được đặt dưới sự chứng minh của Hòa thượng Thích Đỗng Tuyên, Ni sư Thích Nữ Đồng Kính, Ni sư Thích Nữ Tiến Liên và quýĐại đức Chùa Tuệ Viên (Wisdom Garden) cùng chư Tôn đức Tăng Ni.
1916, VERDUN, quân Pháp giữ nước Pháp, 1972, AN LỘC, QUẢNG TRỊ, quân Nam ta giữ đất Việt -- Cách đây đúng 101 năm, vào 11 giờ, ngày 11 tháng 11 năm 1918, tiếng súng dứt hẳn trên toàn các chiến hào toàn khắp các giới tuyến âu châu-đông âu
Ngân sách nhiều Tiểu bang và Liên bang đang trong cơn khủng hoảng. Số lượng thanh tra thuế vụ càng gia tăng để hành thu và truy thu số thuế bị thất thu. Theo ước lượng của Cơ Quan Thuế Vụ Liên Bang, thì số thuế Liên Bang thất thu trên 100 tỉ hằng năm
bắt ông Phạm Chí Dũng là việc làm không phù hợp với nhà nước pháp quyền. Chúng tôi yêu cầu trả tự do ngay lập tức cho TS. Phạm Chí Dũng.
Việc bắt giam nhà báo Phạm Chí Dũng là vi phạm trắng trợn các điều khoản về quyền tự do báo chí và tự do lập hội đã được ghi nhận trong Hiến pháp Việt Nam cũng như Luật Quốc tế về Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc mà Nhà nước Việt Nam đã long trọng ký kết
Tháng trước tôi viết bài Ông Trump giữa chúng ta. Có nhiều bạn cảm thông. Nhưng cũng có nhiều độc giả cho rằng tác giả ăn gian. Đóng vai đứng giữa nhưng kỳ thực thuộc phe chống Trump


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.