Hôm nay,  

Lm Chân Tín Gửi Thư: Công An Tăng Áp Lực

11/01/200000:00:00(Xem: 6218)
Tổ Chức Nhân Quyền Libery Flame vừa phổ biến một lá thư của linh mục Chân Tín, kể chi tiết về việc công an áp lực, buộc cụ Trần Quang Châu rút lại chữ ký trong “Lời Kêu Gọi Vì Tự Do Tôn Giáo.” Trong thư, linh mục Chân Tín còn kể việc công an áp lực, gây rối từ cụ Lê Quang Liêm, Linh Mục Chân Tín cho tới cả cha bề trên Dòng Chúa Cứu Thế. Nguyên văn thư như sau.
Về việc ông Trần Quang Châu đính chính :

Để tránh ngộ nhận, xin gửi tới các Bạn lá thư của LM Chân Tín sau đâỵ

Anh chị thân mến,
Giấy triệu tập lần thứ hai này cũng giống như giấy triệu tập lần thứ nhất có mục đích gọi là “giải quyết đơn tố cáo của ông Trần Quang Châu” vị lãnh đạo của Giáo hội Cao đài miền Trung.
Theo như tôi được biết, sau ngày cụ Trần Quang Châu, 84 tuổi, đã sáng suốt ký vào “Lời kêu gọi của các tôn giáo về tự do tôn giáo ở VN” cùng với Hòa thượng Quảng Độ (GHPGVN Thống nhất), cụ Lê Quang Liêm (GHPG Hòa Hảo) và linh mục Chân Tín (phản ánh đòi hỏi của người công giáo), Công an Thành phố đến nhà cụ Trần Quang Châu làm áp lực để cụ phủ nhận chữ ký của cụ. Cụ đã khẳng khái trả lời: “Lời kêu gọi ấy qua đúng, sao lại phủ nhận chữ ký của tôi" Muốn bắt tôi thì cứ bắt, cứ còng hai tay tôi.”
Sau đợt này, Công an lại đã tìm cách chia rẽ: “Cụ không nên hoạt động với ông Lê Quang Liêm”. Chia rẽ bất thành, Công an lại tấn công đợt 3. Cụ Châu cho biết: “Ngày ngày Công an, ba bốn người, sáng chiều đến ép tôi tố cáo cụ Lê Quang Liêm và linh mục Chân Tín đã ép tôi ký. Quá nhọc mệt vì già yếu và bệnh hoạn, nên tôi đã ký đại cho rồi, vì ai cũng hiểu ai làm áp lực, ai ép tôi.”
Có được “đơn tố cáo” này, Công an coi như có bửu bối. Họ triệu tập cụ Lê Quang Liêm, cụ Tạ Thành Nhân. Cụ Lê Quang Liêm từ chối lên Công an. Công an đành tới “làm việc” với cụ Liêm tại nhà cụ. Và họ cắt điện thoại của cụ. Rồi đến lượt tôi. Cách đây một vài tuần, anh công an khu vực đem tới “giấy triệu tập” lần thứ nhất. Tôi trả lời: “Tôi không đi”. Và còn nói thêm: “Lúc nào công an còng tay tôi kéo đi, tôi sẽ đi”. Sau đó Ông Ba Phương, hình như phụ trách khối công an chuyên “chăm sóc” người công giáo, đến gặp linh mục Phạm Huy Lãm, Phó Giám tỉnh DCCT và bề trên tu viện Kỳ Đồng, phàn nàn linh mục Chân Tín không đi theo giấy triệu tập và nói hôm sau sẽ nhờ linh mục PH Lãm trao tận tay tôi một giấy triệu tập khác. Hình như mấy ngày sau đó ông Ba Phương này cũng có đến gặp linh mục Phạm Huy Lãm, nhưng lại không trao giấy triệu tập.


Thế rồi ngày 4.1.2000, Cơ Quan An ninh Điều tra của Công an Tp HCM đưa tới Linh mục Phạm Huy Lãm, “Chủ hộ, Bề trên Nhà Dòng Chúa Cứu Thế, 38 Kỳ Đồng,...” thư “đề nghị...” kèm theo “Giấy triệu tập Lần thứ 2” mà tôi gửi sao ảnh theo đây để anh chị thưởng lãm. Cùng ngày, linh mục Phạm Huy Lãm đã ghi trên “thư” gửi cho mình ở chỗ đề sẵn “Người giao giấy triệu tập ký tên”: “Tôi đã trao tận tay cho Cha Chân Tín giấy triệu tập” và ký tên. Ngay cạnh đó, ở chỗ đề sẵn: “Người nhận giấy triệu tập ký tên”, tôi đã viết ngắn gọn: “Tôi đã nhận giấy, nhưng không đi” và ký tên.
Các ông Lê Khả Phiêu, Phan Văn Khải, Nông Đức Mạnh đã nhận “Lời kêu gọi” do tôi gửi bảo đảm. Các văn phòng liên hệ có trả lời là đã nhận được thư bảo đảm của tôi. Nhưng các ông ấy im lặng. Các ông không thể phủ nhận những quyền tự do căn bản của các tôn giáo bị vi phạm, tước đoạt. Các ông lại khó chấp nhận “Lời kêu gọi” vì chấp nhận hủy bỏ Điều 4 Híến pháp là chỉ còn dành riêng Điều 4 ấy cho đảng viên cộng sản, không còn áp đặt Điều 4 ấy trên đầu trên cổ 99% người dân VN và như vậy cũng là chấp nhận đa đảng, chấp nhận dân chủ.
Đảng và Nhà nước không nuốt nổi, nên lại cố chia rẽ các tôn giáo, làm áp lực để các tôn giáo tố cáo nhau và như vậy hóa giải những đòi hỏi tự do tôn giáo. Nhưng cách hóa giải này thật ấu trĩ, lố bịch, tuy vẫn là “theo định hướng xã hội chủ nghĩa” như kinh tế thị trường rừng rú hiện tại.
Ai ép cụ Trần Quang Châu" Hai cụ già ép một cụ già tuổi đều đã 80 hay trên 80" Hay Công an ép một cụ “tố cáo” hai cụ kia ép mình" Chuyện rõ như ban ngày mà còn bày ra triệu tập này triệu tập nọ, hết triệu tập cụ này rồi đến cụ khác. Chưa kể còn bày trò ép một linh mục bề trên vô can ép linh mục Chân Tín khi không thể căn cứ trên Giáo luật hay Luật Dòng. Họ vẫn làm như có thể lấy thịt đè người và đè luôn cả lương tri, lẽ phải!
Chúng tôi chỉ yêu cầu Đảng và Nhà nước trả lời về tự do tôn giáo cũng như về những quyền tự do căn bản khác chứ đừng tiếp tục dùng bộ máy công an cán nát ý chí của người dân.
Saigòn ngày 6.1.2000

Linh mục Chân Tín

* Cùng với lá thư đề ngày 6-1-00, lm Chân Tín có gửi cho chúng tôi bản sao Giấy Triệu tập.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hôm nay, ngày 27 tháng 5, là ngày sinh nhật 46 tuổi trong tù của Phạm Đoan Trang, sinh nhật thứ ba sau song sắt. Theo báo cáo mới nhất của PEN America, cô nằm trong số 19 nhà văn hiện đang bị bỏ tù ở Việt Nam vì viết lách. Chúng tôi kêu gọi mọi người trên toàn thế giới ủng hộ Phạm Đoan Trang bằng cách tham gia chiến dịch #WritetoTrang (#ViếtgửiTrang) để viết thư và gửi bưu thiếp cho cô ấy. Những lời nói đoàn kết của bạn có sức mạnh thể hiện sự ủng hộ toàn cầu cho sự nghiệp của cô ấy. Những tin nhắn của bạn cũng sẽ mang lại sự động viên rất cần thiết và cho Đoan Trang đồng thời cho thấy rằng thế giới vẫn chưa quên Cô. Viết thư cho Cô cũng có thể gây áp lực lên chính quyền Việt Nam để dẫn đến việc trả tự do cho Cô. Xin vui lòng gửi thư của bạn đến: Phạm Đoan Trang, Nhà tù An Phước, xã An Thái, huyện Phú Giáo, Tỉnh Bình Dương, Việt Nam.
Ngày 6 tháng 6, Toà án Nhân dân tỉnh Đắk Lắk đã kết án ông Đặng Đăng Phước, Giảng viên trường Cao đẳng Sư phạm Đắk Lắk tám năm tù giam và bốn năm quản chế với tội danh "tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước", vì các hoạt động giúp đỡ dân oan và ủng hộ tự do, dân chủ, nhân quyền một cách ôn hòa của nhà giáo này, theo tin từ BBC và RFA.
Hiệp định về chấm dứt chiến tranh và lập lại hòa bình ở Việt Nam được ký kết ngày 27 tháng 1 năm 1973 tại Paris, gồm có 9 chương và 23 điều khoản. Nội dung mà Chính phủ Hoa Kỳ, Chính phủ VNDCCH, Chính phủ VNCH và Chính phủ CMLTMNVN đồng thuận không phải là thoả hiệp giữa hai phe thắng và thua, mà nhằm quy định việc ngưng mọi cuộc giao tranh, Hoa Kỳ rút quân trong vòng 60 ngày ra khỏi Việt Nam, QĐNDVN được ở lại miền Nam; bù lại, Hà Nội trao trả các tù binh Hoa Kỳ, VNCH và MTGPMN cùng hoạt động trên lãnh thổ của mình...
Làm sao để giữ vững tư tưởng trong Quân đội và Công an là vấn đề sống còn năm 2023 của đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN). Lý do vì năm con Mèo (Quý Mão) có Hội nghị Trung ương giữa nhiệm kỳ Khóa đảng XIII, dự trù vào khoảng tháng Sáu, để bỏ phiếu tín nhiệm các cấp Lãnh đạo từ Trung ương xuống địa phương. Cuộc bỏ phiếu này sẽ là cơ hội cho các cấp tranh đua, chạy chức, chiếm quyền lãnh đạo. Và kết quả cuộc bỏ phiếu này sẽ đặt nền tảng cho Đại hội đảng khóa XIV để bầu lên Tổng Bí thư và Bộ Chính trị mới nhiệm kỳ 2026-2031...
Chứ chả lẽ cái chết thảm thiết của bà Cát Hanh Long và của hàng bao nhiêu triệu lương dân khác nữa (ở khắp ba miền đất nước, từ hơn nửa thế kỷ nay) thì đất/trời có thể dung tha được hay sao?
Từ lâu, dân gian tự hỏi không hiểu giữa người làm báo đảng và báo cáo viên, tuyên truyền viên nhà nước có khác nhau gì không hay cùng một loại. Tìm hiểu ra thấy rằng, tuy hai nhiệm vụ khác nhau nhưng cùng có một mục tiêu là tuyên truyền để bảo vệ chế độ, kể cả những sai trái...
“Đến hẹn lại lên” là chuyện thông lệ, không có gì đặc biệt, nhưng lãnh đạo mà cũng chỉ biết làm đến thế thì dân lo. Chuyện này xẩy ra ở Việt Nam vào mỗi dịp cuối năm khi các cơ quan đảng và chính phủ tổng kết tình hình năm cũ để đặt kế hoạch cho năm mới. Ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư đảng, người có quyền lực cao nhất nước, cũng đã làm như thế. Nhưng liệu những điều ông Trọng nói có phản ảnh tình hình thực tế của đất nước, hay ông đã nói tốt để đồng hóa mặt xấu?
Người ta có thể thông cảm và thông hiểu thái độ nhẫn nhục của những người phụ nữ bị đè nén xuống tận đáy xã hội. Họ có cha già, mẹ yếu, con thơ phải chăm lo nên làm to chuyện e cũng chả đi đến đâu mà nhỡ “vỡ nồi cơm” thì khốn khổ cả nhà. Còn cả một tập đoàn lãnh đạo chỉ vì quyền lợi của bản thân và gia đình mà bán rẻ danh dự của cả một dân tộc thì thực là chuyện hoàn toàn không dễ hiểu...
Đảng cầm quyền Cộng sản Việt Nam nên từ nhiệm để bảo vệ danh dự sau 15 năm không chống nổi “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong cán bộ, đảng viên...
Khó mà phủ nhận được rằng Hun Sen là một tay bản lĩnh (có thừa) nhưng bản lĩnh của ông, tiếc thay, đã không giúp được cho dân tộc Khmer có đủ áo cơm, dù đã phải cầm cố gần nửa phần (45%) đất đai của Cambodia!
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.