Hôm nay,  

Lm Chân Tín Gửi Thư: Công An Tăng Áp Lực

11/01/200000:00:00(Xem: 6222)
Tổ Chức Nhân Quyền Libery Flame vừa phổ biến một lá thư của linh mục Chân Tín, kể chi tiết về việc công an áp lực, buộc cụ Trần Quang Châu rút lại chữ ký trong “Lời Kêu Gọi Vì Tự Do Tôn Giáo.” Trong thư, linh mục Chân Tín còn kể việc công an áp lực, gây rối từ cụ Lê Quang Liêm, Linh Mục Chân Tín cho tới cả cha bề trên Dòng Chúa Cứu Thế. Nguyên văn thư như sau.
Về việc ông Trần Quang Châu đính chính :

Để tránh ngộ nhận, xin gửi tới các Bạn lá thư của LM Chân Tín sau đâỵ

Anh chị thân mến,
Giấy triệu tập lần thứ hai này cũng giống như giấy triệu tập lần thứ nhất có mục đích gọi là “giải quyết đơn tố cáo của ông Trần Quang Châu” vị lãnh đạo của Giáo hội Cao đài miền Trung.
Theo như tôi được biết, sau ngày cụ Trần Quang Châu, 84 tuổi, đã sáng suốt ký vào “Lời kêu gọi của các tôn giáo về tự do tôn giáo ở VN” cùng với Hòa thượng Quảng Độ (GHPGVN Thống nhất), cụ Lê Quang Liêm (GHPG Hòa Hảo) và linh mục Chân Tín (phản ánh đòi hỏi của người công giáo), Công an Thành phố đến nhà cụ Trần Quang Châu làm áp lực để cụ phủ nhận chữ ký của cụ. Cụ đã khẳng khái trả lời: “Lời kêu gọi ấy qua đúng, sao lại phủ nhận chữ ký của tôi" Muốn bắt tôi thì cứ bắt, cứ còng hai tay tôi.”
Sau đợt này, Công an lại đã tìm cách chia rẽ: “Cụ không nên hoạt động với ông Lê Quang Liêm”. Chia rẽ bất thành, Công an lại tấn công đợt 3. Cụ Châu cho biết: “Ngày ngày Công an, ba bốn người, sáng chiều đến ép tôi tố cáo cụ Lê Quang Liêm và linh mục Chân Tín đã ép tôi ký. Quá nhọc mệt vì già yếu và bệnh hoạn, nên tôi đã ký đại cho rồi, vì ai cũng hiểu ai làm áp lực, ai ép tôi.”
Có được “đơn tố cáo” này, Công an coi như có bửu bối. Họ triệu tập cụ Lê Quang Liêm, cụ Tạ Thành Nhân. Cụ Lê Quang Liêm từ chối lên Công an. Công an đành tới “làm việc” với cụ Liêm tại nhà cụ. Và họ cắt điện thoại của cụ. Rồi đến lượt tôi. Cách đây một vài tuần, anh công an khu vực đem tới “giấy triệu tập” lần thứ nhất. Tôi trả lời: “Tôi không đi”. Và còn nói thêm: “Lúc nào công an còng tay tôi kéo đi, tôi sẽ đi”. Sau đó Ông Ba Phương, hình như phụ trách khối công an chuyên “chăm sóc” người công giáo, đến gặp linh mục Phạm Huy Lãm, Phó Giám tỉnh DCCT và bề trên tu viện Kỳ Đồng, phàn nàn linh mục Chân Tín không đi theo giấy triệu tập và nói hôm sau sẽ nhờ linh mục PH Lãm trao tận tay tôi một giấy triệu tập khác. Hình như mấy ngày sau đó ông Ba Phương này cũng có đến gặp linh mục Phạm Huy Lãm, nhưng lại không trao giấy triệu tập.


Thế rồi ngày 4.1.2000, Cơ Quan An ninh Điều tra của Công an Tp HCM đưa tới Linh mục Phạm Huy Lãm, “Chủ hộ, Bề trên Nhà Dòng Chúa Cứu Thế, 38 Kỳ Đồng,...” thư “đề nghị...” kèm theo “Giấy triệu tập Lần thứ 2” mà tôi gửi sao ảnh theo đây để anh chị thưởng lãm. Cùng ngày, linh mục Phạm Huy Lãm đã ghi trên “thư” gửi cho mình ở chỗ đề sẵn “Người giao giấy triệu tập ký tên”: “Tôi đã trao tận tay cho Cha Chân Tín giấy triệu tập” và ký tên. Ngay cạnh đó, ở chỗ đề sẵn: “Người nhận giấy triệu tập ký tên”, tôi đã viết ngắn gọn: “Tôi đã nhận giấy, nhưng không đi” và ký tên.
Các ông Lê Khả Phiêu, Phan Văn Khải, Nông Đức Mạnh đã nhận “Lời kêu gọi” do tôi gửi bảo đảm. Các văn phòng liên hệ có trả lời là đã nhận được thư bảo đảm của tôi. Nhưng các ông ấy im lặng. Các ông không thể phủ nhận những quyền tự do căn bản của các tôn giáo bị vi phạm, tước đoạt. Các ông lại khó chấp nhận “Lời kêu gọi” vì chấp nhận hủy bỏ Điều 4 Híến pháp là chỉ còn dành riêng Điều 4 ấy cho đảng viên cộng sản, không còn áp đặt Điều 4 ấy trên đầu trên cổ 99% người dân VN và như vậy cũng là chấp nhận đa đảng, chấp nhận dân chủ.
Đảng và Nhà nước không nuốt nổi, nên lại cố chia rẽ các tôn giáo, làm áp lực để các tôn giáo tố cáo nhau và như vậy hóa giải những đòi hỏi tự do tôn giáo. Nhưng cách hóa giải này thật ấu trĩ, lố bịch, tuy vẫn là “theo định hướng xã hội chủ nghĩa” như kinh tế thị trường rừng rú hiện tại.
Ai ép cụ Trần Quang Châu" Hai cụ già ép một cụ già tuổi đều đã 80 hay trên 80" Hay Công an ép một cụ “tố cáo” hai cụ kia ép mình" Chuyện rõ như ban ngày mà còn bày ra triệu tập này triệu tập nọ, hết triệu tập cụ này rồi đến cụ khác. Chưa kể còn bày trò ép một linh mục bề trên vô can ép linh mục Chân Tín khi không thể căn cứ trên Giáo luật hay Luật Dòng. Họ vẫn làm như có thể lấy thịt đè người và đè luôn cả lương tri, lẽ phải!
Chúng tôi chỉ yêu cầu Đảng và Nhà nước trả lời về tự do tôn giáo cũng như về những quyền tự do căn bản khác chứ đừng tiếp tục dùng bộ máy công an cán nát ý chí của người dân.
Saigòn ngày 6.1.2000

Linh mục Chân Tín

* Cùng với lá thư đề ngày 6-1-00, lm Chân Tín có gửi cho chúng tôi bản sao Giấy Triệu tập.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
... không ai có thể phủ nhận được sự tận tụy, cùng tấm lòng vị tha, của hằng vạn giáo viên trên khắp nẻo đường đất nước. Xin chân thành cảm ơn các em, các cháu – những cô gái Việt Nam vô danh và thầm lặng – đã vì những mầm non bất hạnh mà hy sinh, và trao trọn tuổi thanh xuân, để tương lai của xứ sở đỡ được phần đen tối.
Ngoài mặt ai cũng tưởng đảng Cộng sản Việt Nam đang “sống hùng”, “sống mạnh”, nhưng bên trong lại đang lo tranh đấu chống cuộc chiến tư tưởng để bảo vệ chế độ...
Nếu cha mẹ cũng như ông bà và chú bác của Lucas vẫn cứ im lặng cam chịu và chấp nhận chế độ hiện hành thì trong tương lai gần con bé sẽ được giám sát bởi đôi ba cái camera, chứ (e) không phải một...
Theo tôi thì “các vị cán bộ” này đều vẫn ngủ rất ngon vì họ được bảo vệ rất kỹ trong những căn “nhà gỗ triệu đô” bởi chế độ hiện hành. Qua lệnh xử phạt “500 triệu đồng và cho tồn tại ‘biệt phủ’ của gia đình ông Phạm Sỹ Quý” ở Yên Bái, mọi người đều thấy được cái tâm, cũng như cái tầm, của những người hiện đang nắm quyền bính ở Việt Nam. Đất nước này tuy không nằm trên đường xích đạo như Ecuador nhưng số phận thì e đen đủi hơn nhiều...
Tuổi trẻ Việt Nam sống dưới chế độ Cộng sản thì phải “vừa hồng, vừa chuyên”, ai không đạt tiêu chuẩn sẽ bị loại khỏi hàng ngũ “hạt giống đỏ”. Nhưng tình trạng “khô đoàn, nhạt đảng” và “phai nhạt lý tưởng Mác-Lênin, Tư tưởng Hồ Chí Minh” lại đang đe dọa sự tồn vong của chế độ. Về tổng thể, điều này không mới, nhưng tính “đại trà” (tràn lan) của tình hình này đã khiến đảng Cộng sản Việt Nam lo sốt vó. Vì vậy, đảng đã chỉ thị phải khẩn trương chống đỡ.
May mắn là những trường hợp “đáng tiếc” như thế không nhiều. Dù hết sức nỗ lực từ nhiều năm qua, Ủy Ban Nhà Nước Về Người Việt Ở Nước Ngoài (NVNONN) cũng chỉ thu dụng được chừng năm bẩy tên vô loại loanh quanh ở phố Bolsa, thôi: Nguyễn Phương Hùng, Hoàng Duy Hùng, Vũ Hoàng Lân, Nguyễn Ngọc Lập, Nguyễn Trường…
Trên nóc chợ có dựng tượng Nguyễn Trung Trực bằng đồng. Pho tượng nhỏ, kích thước chỉ bằng một người thường, và không có đường nét nào đặc biệt, ngoại trừ đôi mắt. Ngó buồn thảm thiết!
Cộng sản Việt Nam nhìn đâu cũng thấy kẻ thù và các “thế lực thù địch, phản động”, nhưng chúng là ai mà làm điện đầu nhà nước? Hỏi cho vui vậy thôi chứ Công an biết hết. Không dám bắt vì chúng nói đúng những việc đảng và nhà nước ngồi lên Hiến pháp và Pháp luật...
Vài hôm trước, trước khi “toàn dân nô nức” kỷ niệm Ngày Giải Phóng Thủ Đô (lần thứ 68) nhà thơ Hoàng Hưng đã viết một câu ngăn ngắn (và hơi khó hiểu) trên trang FB của ông: “Sắp đến ngày 10/10 ! Biết bao người con tinh hoa của Hà Nội vui mừng đón ngày ấy rồi tan nát cả đời sau ngày ấy huhu…”
Trong mọi tình huống “tự diễn biến, tự chuyển hóa” không đâu nguy hiểm bằng trong hai lĩnh vực an ninh và quốc phòng, vì sự tồn vong của chế độ CSVN hoàn toàn lệ thuộc vào Công an và Quân đội...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.