Hôm nay,  

Quân Đội Csvn Lập 13 Đặc Khu Kinh Tế Riêng

1/16/200000:00:00(View: 5998)
BANGKOK (Bài I).- Một ký giả Mỹ, ông Anthony C. Lobaido, trong một bài báo hôm Thứ Sáu, đã trình bày chi tiết các màn làm ăn kinh doanh của Quân đội Cộng sản Việt nam, một quân đội mà ông cho rằng đã chiến thắng quân đội Lê Dương của Pháp, thắng quân đội Hoa kỳ, quân đội Trung quốc, đánh bại Khmer Đỏ trong một loạt các chiến tranh.

Một tùy viên quân sự Tây phương ở Bangkok nói: “Hiện nay ở Việt nam, khó mà nói rằng ảnh hưởng của chính phủ chấm dứt ở chỗ nào và ảnh hưởng của quân đội bắt đầu ở đâu"” Ông nói tiếp: “Tại những nơi mà Đảng Cộng sản nhận thấy có một sự sa sút về sự ủng hộ của dân chúng thì quân đội lại tiến lên kiểm soát nền kinh tế để củng cố kiểu mẫu chính trị cộng sản trên đất nước đang bước vào thế kỷ thứ 21.”

Tìm cách tăng gia uy tín của mình, phe quân nhân đã thành công trong việc đưa các tướng lãnh cao cấp nhứt vào chính phủ, kể cả vào giới ngoại giao và phát triển kinh tế.
Các kế hoạch đầy tham vọng của quân lực CSVN gồm có việc thiết lập 13 đặc khu kinh tế thương mại tự do gần biên giới của các quốc gia cộng sản Trung quốc, Ai lao và Cao mên. Đến năm 2013 thì Quân đội CSVN sẽ đưa 85.000 quân sĩ được huấn luyện đặc biệt tới những vùng nầy. Việc “thuộc địa hóa” đó chỉ là một giai đoạn đầu của việc thiết lập cơ sở cho hàng nhiều trăm ngàn dân chúng tiếp theo bước chân của họ.

Với việc kiểm soát các khu thương mại tự do, phe quân nhân không còn tùy thuộc ở chính phủ nữa. Giống như Khmer Đỏ ở trong rừng, sống về việc buôn lậu gỗ, dá quý, ma túy, v.v.. quân đội Việt Cộng tìm cách thiết lập khu vực quân sự của riêng họ.

Nói trong tờ “Việt Nam Economics Times”, thiếu tướng CSVN Nguyễn văn Chính tuyên bố:” Chúng tôi dính vào nền kinh tế không phải chỉ để làm tiền.”


Tự do hành động một cách độc lập đối với ngân quỹ của chính phủ, quân đội CSVN mua sắm võ khí và củng cố sự kiểm soát của họ đối với người dân.
Các phương pháp kiểm soát chắc chắn là sẽ thay đổi khi phe quân đội bắt đầu cho thấy sức mạnh kinh tế của họ. Đó là một điều mà bà Madeleine Albright và bộ Ngoại giao Hoa kỳ không nhận thức được, khi Hoa kỳ mở cửa tòa tổng lãnh sự tại Saigon năm rồi và bình thường hóa thương mại với chế độ ở Việt nam.

Hồi tháng 12 vừa qua, Chính phủ CSVN đã hành quyết một số những tên buôn lậu ma túy. Không giống như các nền kinh tế có nạn buôn lậu ma túy như ở các quốc gia lân bang Thái lan, Miến điện, Ai lao hay Cao mên, Việt nam thích dùng kiểu cách kiểm soát xưa đối với quần chúng.

“Ma túy là một phương tiện để kiểm soát, không khác gì việc nửa đêm cơ quan KGB tới thăm nhà bạn”. Tùy viên quân sự Tây phương xin được giấu tên, cho biết như vậy.
“Hãy nhìn ở Anh, ở Thái lan, ở Hoa kỳ. Hãy nhìn xem ma túy đã làm gì đối với thanh niên. Ma túy làm cho con người trở nên dễ bảo và mất bản năng. Họ trở thành lười biếng. Họ không dám tranh chấp gì với chính phủ. Đó là một phương tiện kiểm soát trở về với thời kỳ chiến tranh Nha phiến giữa Anh và Trung Quốc. Việc vừa rồi Chính phủ Cộng sản bắt bớ những kẻ buôn ma túy có nghĩa là chính phủ sẽ không tìm cách kiểm soát dân chúng với MTV, ma túy hay những cách thức khoái lạc khác. Đó là một dấu hiệu kinh khủng đối với những người cấp tiến Tây phương nghĩ rằng chính phủ cộng sản sẽ nhún nhường, thay đổi và chấp nhận các giá trị Tây phương.” (Ghi chú: MTV là băng tần truyền hình âm nhạc Hoa Kỳ, nơi đây tượng trưng cho nhạc trẻ.)

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Chung cuộc, may thay, ông Trường Chinh cũng đã cứu được chính mình. Ông qua đời vì tai nạn chứ không phải vì bị đầu độc – như rất nhiều đồng chí khác...
Tôi thì tin rằng công luận sẽ đỡ phẫn nộ (đôi phần) nếu mọi người hiểu ra rằng không riêng gì ông Phạm Sỹ Quý mà tất cả quan chức của chế độ hiện hành cùng ở trong tâm trạng bất an của những kẻ đang nhấp nhổm trên con tầu vét tốc hành. Họ đều vội vã, hối hả, giành giật thu vén nên còn tâm trí đâu mà nghĩ đến nhân cách hay danh dự, nói chi đến những chuyện xa xỉ như thời tiết, khí hậu, hay quân bình sinh thái...
Sau 7 ngày gọi là “làm việc khẩn trương, nghiêm túc và đầy tinh thần trách nhiệm”, Hội nghị lần thứ 6 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khoá XIII của CSVN đã bế mạc què quặt ngày 09/10/2022. “Què quặt” vì không có gì mới, toàn những vấn đề cũ đã thất bại trong nhiều năm được lặp lại...
Thảo nào mà ở Việt Nam người ta ưa chế giễu thầy bói, thầy cúng, thầy đồ, thầy pháp, thầy mo, thầy tu, thầy địa lý, thầy phong thủy... và cả thầy thuốc nữa nhưng thầy cãi thì không. Ở đất nước này giới luật sư được tôn trọng, và họ quả xứng đáng...
Tuy là một nhà văn danh tiếng nhưng Bá Dương, xem chừng, không được đồng bào/đồng chủng quí mến (hay yêu thích) gì cho lắm. Chả những thế, ông còn bị nhà nước Trung Hoa Dân Quốc bắt giam gần cả chục năm luôn!
Càng sống lâu, đảng Cộng sản Việt Nam càng chứng minh đã tàn lụi tư tưởng và cạn kiệt đường lối xây dựng đất nước và chỉnh đốn đảng. Bắng chứng này xuất hiện tại Hội nghị Trung ương 6/XIII ngày 03/10/2022, qua phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và 5 nội dung thảo luận...
Mọi cuộc cách mạng luôn luôn có cái giá riêng của nó. Riêng cái thứ cách mạng (thổ tả) của những người cộng sản Việt Nam thì đòi hỏi mọi người đều phải trả cái giá (hơi) quá mắc mà thành quả – xem ra – không có gì, ngoài tộc ác!
Lâu nay ta thường nghe nói thanh niên là rường cột của Quốc gia, nhưng tuổi trẻ Việt Nam thời Cộng sản đã xuống cấp trên mọi phương diện từ thể chất đến tinh thần và từ gia đình ra xã hội. Vậy đâu là nguyên nhân?
Rõ ràng toàn là những đòi hỏi quá đáng và … quá quắt. Ngay đến bác Hồ mà còn không bảo vệ được cả vợ lẫn con, bác Tôn cũng chỉ có mỗi một việc làm là… sửa xe đạp cho nó qua ngày đoạn tháng thì bác Quang biết làm sao hơn và làm gì khác được?
Truyện dài chống tham nhũng, lãng phí ở Việt Nam đã được thi hành từ Trung ương xuống địa phương, nhưng tham nhũng cứ trơ ra là vì sao? Thắc mắc này không phải đến thời Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng mới có mà từ khuya lắm rồi, ít nhất cũng từ khóa đảng VII thời ông Đỗ Mười làm Tổng Bí thư (28 tháng 6 năm 1991 - 26 tháng 12 năm 1997). Nhưng tại sao tình trạng này cứ kéo dài mãi và không có dấu hiệu suy giảm mà còn biến chứng, lan nhanh mặc dù nhà nước đã tung ra nhiều biện pháp phòng ngừa và chữa trị...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.