Hôm nay,  

Mẹ Ông Nguyễn Khắc Toàn Gửi Thư Đòi Tự Do Cho Con

8/16/200200:00:00(View: 4834)
HANOI - Một cách lặng lẽ, công an đang bắt các nhà hoạt động dân chủ tại Việt Nam. Và trường hợp anh Nguyễn Khắc Toàn đã được bà mẹ gửi thư đòi trả tự do, theo bản tin từ Câu Lạc Bộ Những Chiến Sĩ Dân Chủ Cho Việt Nam viết như sau.
Hà Nội/California - Ngày 14 tháng 8 năm 2002 - Chúng tôi trân trọng thông báo đến tất cả các Cơ Quan Truyền Thông, Tổ Chức Tranh Đấu cho Nhân Quyền, Tổ Chức Ân Xá Quốc Tế, Diễn Đàn Điện Tử, Đồng Bào Hải ngoại và Quốc nội tin tức về tình trạng giam giữ của ông Nguyễn Khắc Toàn như sau:
1- Hình chụp Nguyễn Khắc Toàn trước ngày bi giam giữ. Địa chỉ trước khi bị bắt 21 Tràng Tiền, Hà Nội, Việt Nam. Địa chỉ hiện tại, trại giam B14, xã Thanh Liệt, huyện Thanh Trì, trại này thuộc quyền quản lý của Bộ Công An. Anh Toàn bị bắt ngày 8 tháng 1 năm 2002 trên đường phố Hà Nội. Công An đã giải về nhà để khám xét và tịch thu các giấy tờ cá nhân, bài viết và nhiều tờ đơn khiếu nại của nông dân đòi nhà nước giải quyết các trường họp oan ức. Nguyễn Khắc Toàn 47 tuổi, từng tham gia bộ đội, sau khi xuất ngũ đã hoàn tất chương trình Đại Học. Anh tham gia và hổ trợ phong trào đấu tranh cho dân chủ qua nhiều hình thức. Anh bị chính quyền trừng phạt vì đã công khai yễm trợ các cuộc biểu tình chống tham nhũng của nông dân miền Nam ngay tại Hà Nội.

2- Từ lúc bị bắt đến nay, chính quyền Hà Nội đã từ chối lời xin thăm viếng cũa bà Trần Thị Quyết, 76 tuổi, mẹ của anh Toàn. Bà Quyết đã nhiều lần viết thư khiếu nại gửi thẳng lên các viên chức chánh quyền để xin viếng thăm và xét xữ trường hợp của anh Toàn nhưng vẫn không được giải quyết. Tháng 6 vừa qua, bà đã cùng với 16 nhân sĩ khác ký tên đòi các quyền dân sinh căn bản, mới đây cùng với 19 người khác, bà đã ký tên trong bản kiến nghị yêu cầu xét xử công bằng các trường hợp giam giữ và bãi bỏ các điều khoản bất công tại Việt nam.
3- Gần đây, nhà nước Cộng Sản Việt Nam đã bất chấp dư luận quốc tế, liên tục gia tăng đàn áp và khủng bố thô bạo các nhân sĩ khác chánh kiến như Lê Chí Quang, Bác Sĩ Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ Bình, Học giả Trần Khuê, Thi Sĩ Bùi Minh Quốc, Tiến Sĩ Nguyễn Xuân Tụ và nhiều người khác nữa. Câu Lạc Bộ Những Chiến Sĩ Dân Chủ cho Việt Nam xin thông báo về tình trạng giam giữ của Nguyễn Khắc Toàn và kêu gọi các Tổ Chức Nhân Quyền, Tổ Chức Ân Xá Quốc Tế, Đoàn Thể, Cá Nhân trong và ngoài nước đang tranh đấu cho nền Dân Chủ Việt Nam lưu tâm đến trường hợp của anh.
Cám ơn sự quan tâm và yểm trợ của qúy vị
Câu Lạc Bộ Những Chiến Sĩ Dân Chủ cho Việt Nam

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Thằng chả đoán bậy bạ vậy mà không trật. Báo Thanh Niên, số ra ngày 26 tháng 07 năm 2022, vừa hân hoan chạy tít: “Hà Nội Lên Kế Hoạch Khôi Phục Loa Phường”!
Đạt loa phường trên đầu dân, chính quyền coi dân chỉ là bầy đàn… Một bài nghị luận đanh thép của nhà phản biện Phạm Đình Trọng về sự việc nhà nước cộng sản Việt Nam dự tính tái lập loa phường. Việt Báo trân trọng giới thiệu...
Ở Việt Nam thời Cộng sản năm 2022, chuyện gì cũng bàn, tọa đàm, thi hành, thanh tra rồi giám sát. Cuối cùng lại có thêm Hội nghị nghiệm thu để biết tốt, xấu hay còn dở dang giữa đường. Có rất nhiều dự án, kế hoạch và Nghị quyết đã được học tập và thi hành nhiều năm, nhưng cuối cùng người ta chỉ biết nhìn nhau lắc đầu: Tại sao cứ như thế mãi?
Thái độ quyết liệt và sự lựa chọn can trường của Lê Anh Hùng, cũng như của những tù nhân lương tâm đồng hành, khiến cho vợ con cùng thân nhân của họ phải chịu rất nhiều thiệt thòi và phiền toái. Nhưng nếu không có sự hy sinh cao cả như thế thì dân Việt biết trông vào đâu để vẫn còn có thể giữ được chút niềm tin về tương lai của dân tộc, và đất nước này!
✱ US.ACMH: Hai nhà lãnh đạo tôn giáo Trí Quang và Tâm Châu đều lên tiếng chống tham nhũng, hoạt động kém hiệu quả của chính phủ,và sự tồn tại của chế độ lệ thuộc vào ảnh hưởng của Mỹ. ✱ Các tướng lĩnh TQLC Hoa Kỳ trong Quân đoàn I ca ngợi sự hợp tác của Thi và khen ngợi sự tận tâm của ông ta đối với công cuộc bình định. ✱ Các tướng lĩnh Nam Việt Nam đã thông báo ngắn gọn cho Lodge và Westmoreland trước cuộc hành quân và được họ chấp thuận. Westmoreland cung cấp máy bay không quân Hoa Kỳ chuyên chở quân đội chính phủ ✱ Westmoreland không muốn quân Mỹ can thiệp, Ông ra lệnh tạm thời di tản người Mỹ khỏi Huế và Đà Nẵng, cấm tất cả quân nhân Mỹ rời doanh trại, [và] ngừng tất cả các hoạt động cho đến khi tình hình lắng xuống. ✱ Với sự chấp thuận của Tướng Westmoreland, Walt với một đoàn xe của Lực lượng TQLC Hoa Kỳ đã ngăn chặn lực lượng của Yêu tiến vào căn cứ không quân Mỹ và cử Đại tá Chaisson đứng ra đàm phán…
Tôi không có duyên lắm với những người phụ nữ cầm bút, đặc biệt là những cô hay những bà làm thơ, kể cả Bà Huyện Thanh Quan. Vấn đề hoàn toàn chả phải vì lý do cá nhân, hay tư riêng gì ráo. Điều không may chỉ vì tôi gặp nữ sỹ hơi quá sớm, thế thôi!
Nhà nước CSVN vẫn tiếp tục đàn áp Tôn giáo dưới nhiều hình thức, gây khó khăn cho người hành đạo và theo đạo, đặc biệt đồng bào dân tộc ở miền núi và vùng cao. Đồng thời, “Luật Tín ngưỡng, tôn giáo vẫn duy trì một quy trình đăng ký và công nhận các nhóm tôn giáo gồm nhiều bước.”
Nhà đương cuộc Hà Nội chỉ muốn mọi người biết đến và tôn thờ một đôi dép râu duy nhất của Hồ Chí Minh thôi nhưng dân Việt sẽ không bao giờ quên số phận thảm thương của hằng triệu sinh linh (chả may) buộc phải xỏ chân vào cái thứ dép oan nghiệt này...
Kẻ Bắc/người Nam, bên thua/bên thắng nên họ đã phải trải qua những hoàn cảnh và kinh nghiệm sống khác nhau. Duy có điều này thì chắc chắc là hoàn toàn không khác: khi họ chết không ai nhắm mắt!
Tất cả những thứ nhố nhăng nêu trên đã cho thấy, chừng nào đảng CSVN còn tai điếc, mắt mờ để cai trị dựa trên chủ nghĩa thoái trào “Mác-Lênin và Chủ nghĩa Xã hội Hồ Chí Minh” thì chừng đó nhân dân còn tụt hậu và đất nước chưa thể ngóc đầu lên được...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.