Hôm nay,  

Chùm Ảnh

22/08/201000:00:00(Xem: 4346)

Chùm Ảnh: Thiếu Nhi Tham Dự Ngày Lễ Phát Giải Thưởng Viết Về Nước Mỹ 2010
Quốc Nam tường thuật


Quốc Nam giới thiệu với các bạn chiếc bánh “Viết Về Nước Mỹ”  của tiệm Final Touch với số 10 năm kỷ niệm “Viết Về Nước Mỹ” và tượng “Nữ Thần Tự Do” nổi bật trước sân khấu.

 

 

 

 

 

 

 

Hai bạn Kim Lê và Kristy gặp nhau vui mừng quá,  được mặc áo dài, được ăn bánh ngon, Kristy còn được lên sân khấu đọc tiếng Việt bài “Viết Về Nước Mỹ” của người lớn viết, thích lắm.

 

 

 

 

 

 

 

Hai chị lớn của trang Thiếu Nhi Việt Báo nè. Chị Ngân Hà và chị Julie Quỳnh đó. Lớn rồi mà đâu quên các em thiếu nhi của các chị!

 

 

 

 

 

 

 

 

Chị Bảo Ngọc lớn vừa thôi, vẫn còn là thiếu nhi. Chị cùng Quốc Nam lên hát bản “ Cây Khế Vườn Nhà”. Có câu... tháng Tư bà ngoại hái, làm mứt cho ta ăn . Quốc Nam nhớ bà Ngoại quá chừng và thèm ăn khế quá, muốn đi thăm bà ngoại ngay.


 

 

 

 

 

 

Wòu, coi chị Đan Vy nè. Chị hát bài “Tuổi Mười Lăm”. Tuy chị cao lêu đêu mà vẫn trong tuổi 15 thôi, vẫn trong gia đình Thiếu Nhi Việt Báo. Hoan hô chị Đan Vy dễ thương của các em thiếu nhi!

 

 

 

 

 

 

 

Trong lúc người lớn hát Hành Khúc Viết Về Nước Mỹ, nếu không có thiếu nhi chúng em cùng hát thì đâu có hay dữ vậy. Không tin hỏi người sáng tác là chú Cao Minh Hưng coi.

 

Và đây là những món quà của cô Thụy Nhã tặng các em thiếu nhi đã lên sân khấu đọc những đoạn văn bằng tiếng Việt của các tác giả VVNM. Trong mũ có nhiều kẹo ngon, chúng em mê nhất là kẹo! (Lấy tấm hình dưới cùng hình “Hành khúc Viết Về Nước Mỹ) ở trên.
Cám ơn cô Thụy Nhã cho mũ đẹp, kẹo ngon. Quốc Nam mong rằng, thiếu nhi chúng mình, khi lớn lên cũng viết văn bằng tiếng Việt hay như các ông bà, cô chú.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thưa Ông già Noel, Con là David Phạm, 12 tuổi, đang cố làm một cậu bé ngoan, một học sinh giỏi và một công dân mẫu mực bằng những công việc thiết thực của mình.
Mệt và mọi cảnh, con chim nhỏ bay lượn trên ngôi làng nhỏ thuộc Palestine. Dưới ánh trăng trầm lặng, bóng chim đổ xuống quán ăn.
Ngày xửa ngày xưa có một người nông phu già sống với bảy cô con gái. Mảnh đất khô cằn có nhiều đá hơn lúa. Gia đình hẳn đã chết đói nếu không có cô con gái Út trẻ nhất và cũng xinh đẹp nhất, tên là Bảy.
Bước vào trung tâm, hình ảnh đập vào mắt tôi là những thiếu niên đang nằm sòng xoài rất tự nhiên và thong thả... hít đất. Tôi để mắt xung quanh xem phản ứng của phụ huynh và thầy cô, tôi thấy hầu như tất cả đang nghiêm túc thi hành “bài phạt” này, giữa khi mọi người nhộn nhịp ăn uống, chuyện trò ồn ào như gián tiếp đồng lòng với điều đang xẩy ra trước mắt là lẽ “tự nhiên mưa nắng của trời” vậy.
Tuần sau em phải viết một bài luận, nhưng em lo quá. Hồi năm củ (cũ) em cũng có viết, nhưng được viết ở nhà, năm nay cô bảo phải viết tại lớp, em không biết viết gì và viết có được không?
Câu chuyện bé Thảo Mi Chloe làm điệu:
Tóm tắt: Ngày xưa có một vị Đại Đế quyền uy đến nỗi mỗi khi hắt hơi, thần dân trong vương quốc đều phải nói: “Chúc sức khỏe Ngài”. Nhưng có một chàng chăn cừa không chịu nói, mặc dầu đã bị ném vào một hang gấu, nhờ đôi mắt sáng mà thoát chết.
Em thích Lễ Gián (Giáng) Sinh vì em được nghĩ (nghỉ) học 2 tuần. Em khôn (không) phải học bài và đi học.
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.