Hôm nay,  

Trang Thơ Tháng Năm

09/05/202318:26:00(Xem: 2526)

HoaMauDon

TRẦN HOÀNG VY

 

1. Cầm tay tháng Năm

 

Tiếng ve rớt xuống vườn khuya hư ảo

Dậy thơm hương ổi sẻ,

Con dế mèn

Thi hát cùng sương...

 

Chạm vào tháng 5 hạt mưa ướt mềm chiếc lá

Phong tỏa nụ hoa sen vào hạ

Mẹ sinh tôi,

Một ngày giữa tháng.

Lá số tử vi biêng biếc lá trong vườn!

 

Cầm tay tháng 5 bàn tay chỉ rối

Tháng 5 trái tim tôi bổi hổi

Dắt mùa thi thuở tuổi học trò

Mối tình đầu đem trao hoa phượng...

 

Những tháng 5 mưa chao nghiêng mặt ruộng

Tôi làm thơ ca tụng lúa trên đồng

Tháng 5 phiêu bạt, phiêu bồng

Cổng trường xưa khép. Em không quay về!

 

Tháng 5 bùa mê...

Tôi chạm tôi ngày về quê khóc

Hạt mưa, tiếng ve, kỷ niệm...

Và mùi hương ổi chín phía sau vườn....

 

 

2. Tháng Năm...

 

 

Tháng năm. Gom sách. Phố un khói

Ngày mới bùng lên nắng lửa vàng

Nước mắt viền mi. Cay khói trắng?

Từng trang vở cháy. Khóc từng trang!...

 

Tháng năm nhớ sách. Buồn như sách

Tư tưởng nào thua khói đốt... đồng

Socrates, Tagore, Kant, hay Marx...

Thoáng bùng, phút chốc hóa hư không?

 

Tưởng đã ngàn năm gom chữ nghĩa

Bây giờ gom sách đốt mà chơi?

Đổi đời, âu cũng đời... vô sách

Tủ trống mà lòng trĩu trĩu rơi!

 

Đốt sách tháng năm. Đốt sạch trơn

Thi, thư, lễ, nghĩa... chẳng chi hơn

Tự do, độc lập cao xa quá...

“Triệu người vui, cũng triệu người buồn”

 

Tháng năm, mừng lễ “người lao động”

Ăn trắng mặc trơn phải... cải tà

Rửa sạch óc người qua lửa đỏ

Sách vở gì? Thời buổi can qua!

 

Tháng năm, tháng năm ngồi nhớ sách

Và nhớ từng trang vở học trò

Tháng năm đốt sách. Ta về ruộng

Bắt ốc, mò cua. Đói ngủ khò!

 

Tháng năm, đốt sách. Đi nương rẫy

Cắt cỏ tranh, chằm lá, lợp nhà

Cuốc đất trồng khoai. Khoai hóa... cỏ

Thư sinh ngồi khóc, cười ha ha?

 

Tháng năm. Tháng năm... học buôn lậu

Thuốc lá, thuốc Tây buộc ống quần

Sa-mit, Dexa... cùng bột ngọt

Vinh quang hề. Qua trạm nhân dân!

 

Chồng chất tháng năm. Chồng chất buồn

Hề ta quân tử lụy con buôn

“Sách vở ích gì?” thời buổi ấy

Thăm thẳm đêm về. Nước mắt tuôn!...

 

– Trn Hoàng Vy

 

***

 

ĐÀO VĂN BÌNH

 

Cho một Ni Cô tên Trang (*)

 

Ngày xưa áo trắng Đoan Trang.

Mênh mang tuổi ngọc như hàng phượng bay.

Tuổi xuân mới nửa vòng tay.

Bỗng đâu đất dậy cho ngày xót xa.

Áo nâu thay mảnh áo hoa.

Tóc dài em gửi cho cha mẹ buồn.

Câu kinh tiếng mõ chiều hôm.

Phồn hoa em bỏ bên đường em đi.

Em tôi nào tội tình chi.

Ni cô từ thuở đương thì xuân xanh.

Thương em anh khóc mình anh.

Bao nhiêu mộng ước thôi đành dở dang.

Chùa Trang hẳn có hoa vàng?

Có con bướm vẫn mơ màng với hoa?

Nhang đêm quyện giọt sương sa.

Trông lên bóng Phật cũng qua muộn phiền.

Trách ai gây cuộc đảo điên,

Cho em tôi phải truân chuyên cuộc đời.

 

– Đào Văn Bình

 

(*) Em gái tôi sinh năm 1958, xuất gia năm 1975 lúc 17 tuổi. Tôi làm bài thơ này trong tù, đã khóc vì thương em.

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thượng Đế ơi / Vợ con đâu / Con, cháu con đâu / Anh, chị em con đâu / những người bạn hàng xóm của con đâu...
buổi chiều trầm lắng trống trải / chiếc ghế mây nhẫn nhục không than vãn / con chim hồng âm thầm chuyền trên ngọn cây / người nhắm mắt thở nhẹ âm âm u u trên võng...
Thơ của ba người: Lưu Diệu Vân, Trần Hạ Vi, Thy An...
Với tôi, tháng Hai là tháng mùa đông tàn phai, chuẩn bị tâm hồn phơi phới cho những ngày sắp tới. Các bạn tôi giãy nảy lên, xúm vào bảo tôi “nói thách” sớm quá, vì tháng Hai vẫn là mùa đông, nhiệt độ vẫn ở độ âm dưới zero, tuyết vẫn rơi bao la, vậy tàn đông cái nỗi gì!
Viết đôi dòng thư pháp ca ngợi Đức Thế Tôn mực loang như nước mắt ngấm ơn sâu vào hồn.
Hôm thứ Ba vừa rồi, vợ chồng tôi đến ga NTG đón hai mẹ con người bạn vào chơi trên chuyến tàu Bắc-Nam SE7 dự kiến sẽ đến ga lúc 9h15 AM, Chúng tôi ngồi ở phòng đợi cùng với những hành khách đón tàu xuôi các ga phía Nam...
Tôi đạp xe về nhà với cõi lòng lâng lâng. Chẳng biết từ lúc nào tôi đã thương mến thầm anh Phượng hàng xóm, anh hơn tôi chừng 7, 8 tuổi, hát hay đàn giỏi, thỉnh thoảng buổi tối anh ngồi trước cửa nhà đàn hát, tiếng hát ngọt ngào của anh đã rót vào trái tim 16 tuổi trăng tròn của tôi những tình cảm bâng khuâng. Anh đi lính, xóm vắng anh, vắng cả những đêm khuya tiếng hát tiếng đàn...
Ở vùng quê người ta vẫn dùng một vài thứ lá như lá vối, lá "ngấy" (không phải lá ngái), lá bò bò, dây lá nhãn lồng (có nơi gọi lá mắm nêm) kiếm từ rừng rẫy về xắt ra, phơi khô trữ từng bao để nấu uống dần thay lá chè (trà). Nước các thứ lá ấy ai cũng dùng được, cả nhà sẽ uống suốt ngày...
Tuổi học trò là tuổi mang nhiều kỷ niệm khôn nguôi. Chúng ta nghĩ về thuở xa xưa đó như nghĩ về sân đá banh, suối Đốc Học, suối Mu-ri (Maury), thác Nhà Đèn, hồ Piscine, hồ Trung Tâm hay cột đèn ba ngọn, kể cả con chim, con dế, một thứ keo dính chặt trong trí nhớ học trò...
Thơ của ba người: Quảng Tánh Trần Cầm, Nguyễn Hàn Chung, Vĩnh Ngộ...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.