Hôm nay,  

Iran Động Đất Lớn (02/23/2005)

23/02/200500:00:00(Xem: 9908)
Động đất mạnh làm sập nhà làm bằng đất bùn và bình dịa cac thôn làng ở miền trung Iran, ít nhất 500 người chết, 950 người bị thương, theo tin của đài truyền hình nhà nước. Và ít nhất 30,000 người bị ảnh hưởng. Hình ảnh lấy từ truyền hình nhà nước Iran. (Photo AFP)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chiều Thứ Tư 4-4, phu nhân cố Trung Tướng Ngô Quang Trưởng đã tới thăm nhật báo Việt Báo khi ghé Quận Cam thăm thủ đô tị nạn người Việt. Bà quả phụ của vị tướng nổi tiếng trong chiến trận dịp này đã gửi lời cảm ơn tới đồng đội cũ và đồng hương đã chia buồn và an ủi khi người hùng trận đánh Quảng Trị từ trần cuối tháng 1-2007
Ảnh: Các viên chức Cộng Đồng VN Vùng Hoa Thịnh Đốn. Trước bản án tám năm tù của Linh Mục Nguyễn Văn Lý và các cộng sự viên của ông cũng bị kêu án, cùng với sự bắt bớ giam cầm Luật sư Lê thị Công Nhân, Luật sư Nguyễn Văn Đài và nhiều nhà đấu tranh khác
(Ảnh: Dân biểu Văn gặp Lý Tống trong trại giam Klong Prem, ngoại ô Bangkok. Từ trái: Ông Paul Berkowitz (phụ tá DB Dana Rohrabacher), ông Lý Tống,  DB Văn và 3 nhân viên thuộc tòa Đại sứ Hoa Kỳ tại Thái Lan. – Xin xem tiếp trong Tin Cộng Đồng.) Bản tin của Thông Tấn AP đánh đi từ Bangkok cho biết Tòa Kháng Án (Appeals court) Thái Lan đã hủy bỏ án lệnh trước đây của một phiên tòa cấp dưới đã quyết đinh dẫn độ ông Lý Tống về Việt Nam
Ảnh: Lý Tống hôm 3-4-2007 ở Tòa Thái Lan(AFP/Getty Images) Toà phúc thẩm Thái Lan đã quyết định trả tự do cựu phi công VNCH Lý Tống, không giao ông cho chính quyền Hà Nội. Sau khi được xe bus chở tới toà án, nhà hoạt động Lý Tống tuyên bố "chính quyền và hệ thống tư pháp hiện nay của Thái Lan là tốt đẹp hơn
Photo VB Ít ai nghĩ nỗi là chiếc xe cũ rạt này lại bị chủ nó chất lên đến gần 2 tấn rác. Giới thu gom rác tư nhân thường ráo riết tận dụng sức “lao động” của phương tiện giúp họ kiếm sống. Như chiếc xe này vốn là xe vận tải nhỏ, hiệu Isuzu của Nhựt Bản
Ảnh: Các tác giả dự án Sách và Phim có tên Người Việt Đất Mỹ đang nhận bằng khen từ ông Ronie Guyer, đại diện Dân biểu Van Trần. Trước đó, họ cũng được Bà thị trưởng Margie Rice cùng với nghị viên Trí Tạ trao tặng bằng khen lưu niệm. (ảnh Nguyễn Hiền) Kỹ sư trẻ Đinh trường Hân, người được tạp chí lâu đời Public Works chọn là 1 trong 50 người có ảnh hưởng lớn nhất ở Mỹ năm 2006, tối Chủ Nhật rồi đã xuất hiện trước 170 người dự tiệc gây quỹ cho dự án NGƯỜI VIỆT ĐẤT MỸ (Vietnamese in USA)
Photo AFP/Getty Images Chủ Tịch Hạ Viện Mỹ Nancy Pelosi (trái) và bà Dalia Itzik, Chủ Tịch Viện Knesset (Quốc Hội của Israel), cũng là đương kim quyền Tổng Thống Israel, nâng ly chúc mừng nhau trong Quốc Hội Israel hôm 1-4-2007 tại Jerusalem
Photo VB Trời thì nắng đổ lửa mà vựa ve chai còn xa đến 2 cây số! Chị Tư cho biết là chị phải ráng mò ra vùng ngọai ô Sài Gòn này mới dễ thu mua đồ ve chai, nhưng chính khi gom được quá nhiều “hàng”, chất cao ngất trên xe đạp như bữa nay thì chị lại không thể ngồi lên xe mà đạp
Dán bích chương ở Hà Nội Tin tức từ Đảng Vì Dân, phân bộ Sài Gòn và Hà Nội cho biết trong các ngày 28 và 29 tháng 3 vừa qua, Đảng Vì Dân đã thực hiện dán bích chương, rải tờ rơi và tán phát dĩa CD ở cả Sài Gòn và Hà Nội
Đó là tấm ảnh lịch sử được phổ biến khắp các mạng tin và diễn đàn Internet có quan tâm về dân chủ, cho thấy Linh Mục Nguyễn Văn Lý đã bị người công an thường phục bịt miệng khi ngài hô khẩu hiệu đả đảo CS trong phiên tòa


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.