Vương Miện Vũ Hán

07/02/202015:15:00(Xem: 6727)
84394200_10221540381237872_2713889241913360384_n (1)
"Mùa dịch" - Tranh sơn dầu - Đinh Trường Chinh






















Vũ Hán

Những ngôi nhà cửa bị đóng đinh

những cánh cổng bị bịt lại bằng những then gỗ hình chữ X

người nhốt người trong đó

không hề nghĩ họ sẽ sống thế nào

nếu không còn thuốc

nếu không còn thức ăn

 

Vũ Hán

người người không nhìn mặt nhau

họ tịnh khẩu

thành phố vắng tanh

thỉnh thoảng có một chiếc bóng trùm kín

đi vật vờ

không biết người hay ma

 

Vũ Hán

Họ bị dồn lại một chỗ

như những con thú bị nhét một chuồng

họ hốt hoảng

cuống cuồng

chạy vòng vòng giữa những con vi khuẩn

vi khuẩn đội vương miện vàng (1)

 

Vũ Hán

những bệnh viện xây vội

không đủ chỗ chứa người

nhưng con số tử vong vẫn rất mơ hồ

người ta hoặc đếm sai hay là quên đếm tiếp

 

Vũ Hán

người người cứ dồn vào một khối

không được vào thành

không được đi ra

họ dẫy giụa

chia nhau “vương miện”

 

Vũ Hán

Có những nhân viên Y Tế làm việc ngày đêm

 khẩu trang để lại những vết lằn ngang dọc

trên khuôn mặt bơ phờ

vẫn có người biết thương người

 

những người đã ra khỏi Vũ Hán

không có đường trở về

những người trong Vũ Hán

không có đường ra đi

Vũ Hán buồn muốn khóc

bài thơ Hoàng Hạc Lâu

bây giờ ai về đọc.

 

 

 

Trần Mộng Tú

FEB 5 2020

 

(1) Corona : Hào quang có liên quan đến hình vương miện

(2) Tên gọi Vũ Hán gồm cả 3 khu: Vũ Xương, Hán Khẩu và Hán Dương. Năm 223 Thôi Hộ đã làm bài thơ nổi tiếng vịnh Hoàng Hạc Lâu ở đây.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ồ bé ngoan, anh biết dù bé có làu bàu vài tiếng với mẹ khi bị phá giấc ngủ nhưng rồi bé cũng mau mắn rửa mặt, đeo đèn lên đầu, tay xách bị, tay xách cây dùi sắt được ba trang bị rất tốt, và chạy ù về hướng ấy/ Đây, vườn hoa em: núi rác khổng lồ ở ngoại ô tập trung tất cả cặn bã của thành phố đông dân nhất nước/ Người phố thị dạo chơi vườn hoa xuân trăm sắc thì nơi đây em có rác rến muôn nghìn màu
ngước mặt nhìn trời, mùa xuân vuốt tóc/ từ chốn thinh không, rụng xuống dòng thơ / ẩn hiện đâu đây vài chữ hững hờ / buồn đọng lại bờ sông con nước đục / nghe trong gió vang tiếng cười xanh lục / đôi mắt liêu trai tù ngục cuồng si / một vẫy tay, một lời nói thầm thì / góc tối nhỏ, cạn ly, đời trăm mối
Bước ra vườn sau nhà / Hỏi hoa Mai nở chưa / Những cây Thủy Tiên đất / Có về kịp Giao Thừa / Ta đợi năm mới đến / Đuổi tai ương đi xa / Cầu đất trời cựa mạnh / Thay mới cả hồn ta / Hồn ta như lụa mới / Nhỏ xuống giọt xuân sương / Loang loang từng cánh mỏng / Nở tung đóa vô thường.
những giọt nến chảy dài trong cõi suy niệm / nước mắt sụt sùi trên khuôn mặt sáp trắng / chạng vạng cuối đường ngẩn ngơ cuối đời / sau bao tháng năm dài mải miết rong ruổi / bước chân tha hương dãi dầu đã mỏi / này em đây mùa thay lá đây mùa đón mưa
Những cây dưa cải xanh / đang cựa mình đón Tết trong bình / những củ hành còn hăng hăng / chờ đêm 30
Tôi trồng vườn rau lưu động. / Tập chăm chút những gì người Việt xem thường. / Tập yêu thương những gì dân tôi lơ đễnh. / Tập làm đôi điều hữu ích cho vợ hài lòng.
biết đâu chúng ta sẽ thiết tha hơn / im lìm với trái tim dừng lại / phong tỏa những mối tình quá khứ / núp sau cánh cửa mùa đông / thế giới thiếu những khuôn mặt hiền từ / mang lời an ủi cho những cành hoa nở muộn
thức dậy từ bóng tối / thấy màu sắc mọc lên trên ngọn đồi** / chúng ta là hành tinh xanh / là trái đất trở mình sau cơn tắm gội / thức dậy vượt qua những hố sâu / ngước mắt nhận anh em, nhận bạn bè / chúng ta những đứa con của Mẹ*** / không thể ngủ mê trong chia rẽ.
Ta đi vào ngõ ngách / Góc khuất của quê hương / Sẽ tìm thấy nhiều người / Mang rất nhiều vết thương / Những vết thương rất đẹp / Khi ngày mới sẽ tới / bước ra khỏi bóng tối / hân hoan không sợ hãi / hực lửa không khiếp sợ
khi phố lác đác lên đèn / dao động tắt dần / chậm và nhẹ / tiếng côn trùng da diết / ̶ ̶ ̶ em yêu hãy bay lên