Bụi Trần

21/09/202011:06:00(Xem: 3907)



ann phong 22
Minh hoạ Ann Phong


Giữa tang tóc của đại dịch, giữa hỗn loạn xã hội vì chuyện kỳ thị sắc tộc,
và nỗi buồn mất mẹ, bài thơ COMMON DUST như một lời nhắc nhở
cái đồng đẳng của thân phận con người: tất cả chúng ta đều là cát bụi,
rồi sẽ về cát bụi. Bài thơ như nhắn nhủ chúng ta hãy làm hòa với nhau
và làm hòa với chính mình. 
 


       

Ai người phân cát bụi

Khi tất cả sẽ là

Mắt nào rọi mê muội

Bí mật cõi ta bà

 

Đâu giàu nghèo quí tiện

Đâu đen trắng đỏ vàng

Hay thân phận làng nhàng

Vẫn một lời sẽ phán:

 

Tro Phi châu áp bức

Cốt La Mã kiêu hùng

Xương vô danh tiểu tốt

Đều mộ đất khôn cùng

 

Ai rồi phân cái bụi

Nhân loại có chia mầu

Khi rã tàn hơi thở

Về lại thuở ban đầu

 

 

Lưu Na chuyển ngữ

09152020

***

Common Dust

BY GEORGIA DOUGLAS JOHNSON

And who shall separate the dust

What later we shall be:

Whose keen discerning eye will scan

And solve the mystery?

 

The high, the low, the rich, the poor, 

The black, the white, the red, 

And all the chromatique between, 

Of whom shall it be said:

 

Here lies the dust of Africa; 

Here are the sons of Rome; 

Here lies the one unlabelled, 

The world at large his home!

 

Can one then separate the dust? 

Will mankind lie apart, 

When life has settled back again 

The same as from the start?

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
kính thưa sáu tám mênh mông / ru ta từ thuở mẹ bồng trên tay / mùa đông quê ngoại sương bay / phên tre gió tạt gò mây nắng chìm / tay huơ chân đạp chiều im / o oe tiếng khóc tiếng bìm bịp kêu /
Chợt / Chợt / người hóa thành con ve / chôn ấu trùng xuống đất / chờ mươi năm sau tái sinh.
Giải Nobel Văn Chương năm nay, 2020, được trao cho nhà thơ người Mỹ Louise Glück, theo bản tin của BBC cho biết hôm Thứ Năm, 8 tháng 10 năm 2020.
Hưu về viết sách bàn thơ phú lòng xót xa thì chữ xót xa mấy chục năm hèn đau đã đủ còn chút linh hồn thả nó ra
fake news, fake story làm hư hai ống kính. Không thể tin những hình ảnh thu nhận. Càng không tin ý nghĩa như đã thấy. Phải chăng mắt đã trở thành vô dụng? Nếu mắt thấy tai nghe đều là giả, tội nghiệp, làm người ! Lạc lõng biết bao ! Hiu quạnh biết bao !
Tâm tư khô cạn mạch nguồn Mốc meo chữ nghĩa buông tuồng tứ thơ Trần gian có gã khù khờ Mấy mươi năm lẻ chưa hề tỉnh ra
Đời ngắn một gang tay. Đo sao hết chiều cao tham vọng. Tim nhỏ một nắm tay. Chứa sẽ vỡ máu độc tôn. Thuốc. Thuốc, Thuốc, Trẫm cần phải sống. Trẫm giỏi nhất hoàn cầu.\ Thuốc. Thuốc. Thuốc. Trẫm muốn ngút hơi. Thở mong manh làm sao bất tử? Tạc tượng lên núi cao? Thuốc. Thuốc. Thuốc. Nếu trẫm chết, các ngươi sẽ phải chôn theo. “It is what it is.” (1)
Lửa nhỏ đốt mãi sẽ cháy rừng. Cháy lớn, cháy lan vượt kiểm soát, cháy luôn quốc gia, cháy lương tâm, cháy tự do, cháy hấp hối.
ngày tháng 9 nhìn lại khúc phim quá khứ cô lập con tim giữa những bao la kịch bản buồn và những bài ca từ giã giam mình giữa ngôn ngữ của những lặp lại xuôi tay buông lững
“Vì Tôi Là Người Việt Nam” là một bài thơ mang tứ tượng trưng qua cách diễn tả biểu hiện. Một bài thơ biểu lộ sự hoạt động của trí tuệ và sự xuất hiện của cảm xúc. Một bài thơ kết hợp giữa ý thức và vô thức. Một bài thơ xứng đáng là thơ đấu tranh có giá trị nghệ thuật của nhà thơ Hoàng Anh.