Bàn tay thất thập

3/23/202208:26:00(View: 2471)

1- Ann Phong An Advice 36x60. 2008

ca ngợi sự trắng trong của con đường

mỗi bước chân là một cố gắng thăng hoa

cây lá một thời bật khóc

bây giờ nằm yên hai bên

bóng chùa mờ ảo trời chiều

một chút vu vơ bay trên cỏ 

 

kỷ niệm bày ra trang giấy

nhắn gửi câu nói tầm thường nhất

qua những khung cửa màu nâu khác nhau ở mỗi đoạn đường

áo xanh của thiền sư đem lại ngẫu duyên

cánh đồng xám nở ra hoa đỏ

khát khao và mỏng như trinh nguyên

 

rồi buổi sáng bình minh đỏ thắm

đọc quyển kinh chưa hiểu

tiếng nói cười của chim và thiên nhiên

như lời vàng ngọc từ triết gia sâu sắc 

và hồn thiêng của tiền nhân thiên cổ

ghi lên đá niềm mơ ước tự do

buồn cho những đổ nát

vui cho những gặp lại

nhắc nhở nhau lời quê hương qua gió mây

 

tuổi thất thập bản tính bất thường

bàn tay vuốt mặt đang già

cát vẫn trắng trên con đường ra biển

thiên thu cánh chim trời

mang lời hỏi thăm của bạn

(có kẻ đã ra đi)

nghe lửa ấm tình thân ngắn ngủi

hôm nay và ngày mai

bốn phương đâu đó

kỷ niệm tan ra trăm ngả

ngóng trông chút ân huệ thời gian

buổi sau cùng

trở về im lặng…

 

-- thy an

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Với ngày 30/4 sắp trở lại trong chu kỳ ngày tháng như một cơn ác mộng, với cuộc chiến bên Ukraine càng lúc càng khốc hại, kinh hoàng, thiết tưởng chẳng gì giúp chúng ta thăng hoa suy nghiệm bằng một bài thơ hay, một bài thơ của thi hào Czeslaw Milosz, người được mệnh danh là thi sĩ của “lương tâm nhân loại.” Việt Báo trân trọng giới thiệu.
bạn nhắc tháng tư ̶ ̶ ̶ vẫn nhớ nhiều khi ngày lánh mặt lẩn khuất trong đêm / và đêm từng đêm chập choạng tỏa lan mùi sóng biển...
từ nén nhang trầm ai thắp bên hóc núi / xin người mở cửa cho hương khói bay vào / xa xa bia đá tổ tiên ẩn mờ rêu phủ / chim hót thật hiền như tiếng suối trong xanh...
Vâng, tôi ở đây / nơi xa lạ này được 47 năm / tôi đã đi qua những rừng thông / xanh ngọc tới chân trời / tôi đi qua những mảnh đất / có thật nhiều hoa dại / những vườn cỏ vàng như hoa cải ở quê tôi...
Theo bản tin của Independent, chiều qua, đúng trong "Ngày của Trái Đất", khoảng sau 6 giờ chiều thứ Sáu, một phóng viên hình ảnh và cũng là một nhà hoạt động về thay đổi khí hậu/môi trường đã đi từ Colorado đến Washington và đốt lửa tự thiêu ngay trước tòa nhà Tòa án Tối cao , ông qua đời sau khi máy bay chở ông vào bệnh viện. Cảnh sát hôm thứ Bảy xác định người đàn ông là Wynn Bruce, 50 tuổi, ở Boulder, Colorado, theo bản tin của đài WUSA. Hiện chưa có xác định gì về việc liệu vụ tự sát có phải là một hành động phản đối hay không. Bài thơ "Đừng Đi" được nhà thơ KC Nguyễn viết trong cơn xúc động khi nghe tin này.
Cuộc chiến vừa tàn / Sau ba mươi năm / Người chiến binh, anh tôi, về thăm nhà/ Nói đi anh...
ánh nắng đầu mùa hè xuyên cửa kính / con chó ngủ gà ngủ gật trước tivi / bên ngoài vài đứa trẻ chạy nhảy trên cỏ / trời chuyển tiếp giữa lạnh và ấm ...
Vì tình yêu là những viên đạn / Bắn xuyên qua hồng tâm dĩ vãng / Dù người xạ thủ đã bỏ đi xa / Trái tim rách không bao giờ lành lại.
Anh ạ, từ khi anh vắng nhà/ Hộ khẩu bốn người, nay còn ba/ Gạo châu củi quế, đời vất vả/ Thương lắm con thơ, tội mẹ già...
Đời chiến binh thắng bại là lẽ thường/ Điều quan trọng là ta có thể làm gì cho lịch sử