Thơ Tháng Một

07/11/202208:06:00(Xem: 3392)

600x343_Photo-Internet

THƠ QUẢNG TÁNH TRẦN CẦM

NGÓN TAY GIỮA

 

chỉ thẳng vào mặt hắn

trong áp phích trên tường  ̶ ̶ ̶  

thằng chết tiệt chết bại liệt

chết không kịp trối

chết bầm dập nát thịt tan xương

 

giữa  thiên địa miên man

ngón tay giữa

không chỉ bâng quơ

không chỉ trăng không chỉ sao

mà chỉ mặt kẻ giết người  ̶ ̶ ̶  

ngày tận số đã đến

lưới trời khó lọt

đừng cười hoang tưởng

 

những đứa trẻ ukraine oằn mình trong cuộc chiến

ký ức sao quá mong manh

không biết em sẽ còn nhớ ngày hôm nay

và những ngày sắp tới

 

tôi không biết phải nói gì

để chuyên chở cảm xúc

và trấn an

trong tháng ngày thắt tim nghẹn họng

xin thượng đế

cho em được bình an.

 

– Quảng Tánh Trần Cầm  


@@@

THƠ NGUYỄN HÀN CHUNG

TƯỚNG VỀ HƯU

(Mở mắt chúng ta chợt nhớ Nguyễn Huy Thiệp)

 

Mắt xanh

tướng còn đương

cho TƯỚNG VỀ HƯU

hiển lộ trong đời

không biết

người viết TƯỚNG VỀ HƯU

có gặp ông tướng về hưu nào

trong lễ tang mình không nhỉ?

Người cầm bút đời sau

nếu không đủ tài phủ nhận ông

hãy viết khác ông
     mới làm ông thỏa ý

 

Tụng ca ông vĩ đại rất cần

cần cho những người cầm bút phân vân

phẩm tiết như ông hay bẻ cong ngòi bút

Tướng còn đương

Tướng về hưu

cả những tướng quân đã chết

đọc TƯỚNG VỀ HƯU của ông

trên trướng dưới mồ

Mắt ông nhắm rồi

mở mắt lũ văn nô

mở cả mắt chúng ta

những người làm văn chân thực

ở bất cứ nơi đâu trên trái đất

 

Tâm càng cao thì nhục càng sâu.

 

*

 

N G H Ệ S Ĩ!

 

Chúng tôi tin các anh có một tâm hồn rất đẹp

làm rung động những gì sâu xa nhất trong lòng khán thính giả

Tôi khóc cười cùng với anh

Chúng tôi tin những giọt nước mắt trong bi hài khúc cầm ca của anh rơi dưới ánh đèn vô cùng thánh thiện

Chúng tôi cười ngặt nghẽo chia sẻ niềm vui với một vai diễn xuất hài tuyệt diệu của anh

Chúng tôi muốn được rờ cái chéo áo của thần tượng đời mình

Chúng tôi không tiếc những đồng tiền được làm ra từ mồ hôi của cuộc đời lao lực

Anh có tin không con chúng tôi nhịn ăn sáng để có tiền cho cả nhà háo hức đến rạp xem anh diễn để được khóc được cười với các diễn viên

Khi có anh không may mất sớm chúng tôi khóc như là người thân miên viễn ra đi đến nỗi có người cười nhạo khóc một diễn viên hài mà như khóc cha mình chết

Chúng tôi yêu các anh như thế đó những người nghệ sĩ yêu quý của tôi ơi!

Chúng tôi không ganh ghét khi các anh ở lâu đài sắm sanh toàn cổ vật kim cương, san hô, mã não quý hiếm trên đời bởi nghĩ các anh tài hoa tột đỉnh rèn luyện công phu xứng đáng được hưởng thành quả tự thân

Càng yêu các anh bao nhiêu , kỳ vọng trái tim thanh khiết của các anh bao nhiêu chúng tôi càng phẫn hận bấy nhiêu khi vỡ lẽ ra anh xem chúng tôi như như tấm thảm chùi chân cho anh bước lên đài danh vọng hưởng tiền rừng bạc bể .

Chúng tôi thất vọng đến đau đớn tìm mọi lý do không tin các anh đã lợi dụng sự ngây ngô mê muội của chúng tôi để sống trên xa hoa và xử sự dối trá với những người nuôi anh thành người nổi danh sang cả

Cái gì làm cho anh tha hóa hay bản chất các anh là vậy?

Tôi không nỡ nhổ vào mặt người tôi quý trọng thương yêu mà mới hôm qua thôi còn chỉ muốn ôm hôn cho phỉ dạ

Anh có hiểu sự héo úa đến cạn cùng niềm tin của chúng tôi đến hai chữ nghệ sĩ không anh.

Nghệ sĩ ơi sao các anh đành làm vậy

làm vậy sao đành!

Nguyễn Hàn Chung

(Houston TX một ngày cuối thu 2022)

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thơ của ba người: Nguyễn Hàn Chung, Lê Hưng Tiến & Trịnh Y Thư...
Một chút gì gợn lên nơi mùi cà phê sáng, nơi tách trà nhâm nhi buổi xế chiều, nơi ly vang đỏ nồng đêm tối, làm cồn cào nhớ đến câu thơ đã đọc từ lâu lắm, thơ xưa chăng, nhưng sao cái rung động hôm nay về nó vẫn làm ta xao xuyến đến vậy.
khuôn trăng gần đầy, rất sáng / vỏn vẹn một mảnh tình che đậy / cơn ái ân vụt tắt / hừng hực thanh âm / rồi những giấc mơ thì thầm...
Bài thơ của nhà thơ Trần Mộng Tú được đọc tại tiệc mừng Thượng Thọ và Vinh Danh Nhà Văn/Giáo Sư Doãn Quốc Sỹ do nhiều hiệp hội tổ chức (gồm Hội Cựu Giáo Chức, Hội Hùng Sử Việt, Viện Việt Học...)
Mùa thu dẫu vừa khảy đôi ba nhịp vàng trên tàn cây. Mùa thu dẫu đang đốt hết mình trên hàng cây maple đỏ lá suốt dặm dài. Và mùa thu cho dù cũng vừa khép cánh cửa để ra đi, khép rất nhẹ nhàng như sợ làm thức giấc ai đó đang say ngủ. Tất cả. Những bổng trầm của mùa thu đều rúng động mấy tầng cung bậc cảm xúc của ta. Phiến lá vàng óng kia ẩn mật điều gì. Dấu chân vàng ố chiếc lá cuối thu như thể là những dấu chân cuối cùng để – nhẹ hẫng về mai sau – Ngọn gió của mùa thu ly tan nào vẫn thảng thốt trong nỗi chờ đợi. Hạt mưa nào xám tro quán phố. Và người ngồi nghe gió mùa thu về như – tiếng thổn thức của thời gian. Bạn ơi, xin lắng lòng trong buổi đêm tịch mịch để nghe cảm xúc bạn hòa âm thế nào với âm vang thu, để biết tác động mãnh liệt của thu – phù vân thôi cũng nát đời như chơi…
nhắm mắt cắm đầu vào ngõ này / đi như chạy suốt quãng đường dài / phó mặc cho rủi may / im lặng và nín thở / trò chơi bất cẩn bất cần / giữa lòng bóng tối ôm trùm tường rêu ám khói...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.