Cảnh Tượng Thiêng Liêng Này

8/24/202408:57:00(View: 2359)
Amanda
Amanda Gorman đọc một bài thơ vào đêm thứ ba của Đại hội toàn quốc đảng Dân chủ hôm thứ Tư, tiếp nối bài thơ “The Hill We Climb" của cô tại lễ nhậm chức của Tổng thống Joe Biden năm 2021.

Chúng ta tụ họp tại đất thiêng này vì chúng ta tin vào giấc mơ Mỹ.

Chúng ta đối mặt với một thử thách xem đất nước mà chúng ta trân quý này có bị diệt vong khỏi mặt trái đất không và liệu trái đất của chúng ta có tàn huỷ khỏi đất nước này không.

Chúng ta phải bảo đảm rằng chúng ta không chọn một kẻ không thể đứng cùng nhau, không thể đoàn kết.

Chúng ta là một gia đình bất kể tôn giáo, giai cấp hay màu da

vì điều định nghĩa một người yêu nước không chỉ là tình yêu tự do mà còn là tình yêu thương ta dành cho nhau.

Điều này vang vọng trong lời kêu gọi của tổ quốc bởi vì khi tất cả chúng ta đều yêu tự do, thì chính tình yêu mới giải phóng tất cả chúng ta.

Sự thấu cảm giải phóng, khiến chúng ta lớn lao hơn lòng căm thù hay sự phù phiếm. Đó là lời hứa của nước Mỹ, mạnh mẽ và tinh tuyền.

Chia rẽ thì chúng ta không thể kham chịu nhưng đoàn kết thì chúng ta có thể nỗ lực nhân-bản-hóa nền dân chủ của mình và khiến nền dân chủ trở nên thân thiết với nhân loại.

Và xin đừng nhầm lẫn, gắn kết là nhiệm vụ gian nan nhất mà lịch sử từng viết ra, nhưng ngày mai không được viết bởi những khó khăn mà chúng ta phải trải qua, mà bởi sự gan góc của hy vọng trong chúng ta và sức sống từ lá phiếu của chúng ta.

Chỉ lúc này, khi đến với bầu không khí lạ lùng này, chúng ta mới nhận ra rằng có lẽ giấc mơ Mỹ không chỉ là giấc mơ, mà là sự dám mơ ước cùng nhau.
Như hàng triệu rễ cây bám chặt, khiêm nhường vươn lên, tạo thành một dáng cây.

Đây là đất nước của chúng ta từ nhiều, một [*]; từ những trận chiến đã thắng, tự do của chúng ta đã được ngợi ca, vương quốc của chúng ta vừa mới bắt đầu.

Chúng ta cứu chuộc cảnh tượng thiêng liêng này, sẵn sàng cho cuộc hành trình từ đây.

Cùng nhau, chúng ta phải khai sinh nền cộng hòa sơ khai này và đạt được đỉnh cao phi thường.

Chúng ta đừng chỉ tin vào giấc mơ Mỹ. Chúng ta hãy xứng đáng với nó.


Amanda Gorman

Bản dịch của Thận Nhiên từ nguyên tác “This sacred scene”

***
Chú thích:

[*] Câu “Đây là đất nước của chúng ta từ nhiều, một;” trong nguyên tác là: “From many, one;” có nguồn tiếng Latin là “E Pluribus Unum”. Cụm từ "E Pluribus Unum" được dịch ra tiếng Anh là “Out of Many, One” (“Từ nhiều thành một"). Đây là câu khẩu hiệu của Hoa Kỳ, thường được in trên tiền giấy và đồng xu (?), thể hiện ý nghĩa về sự đoàn kết và sự thống nhất trong việc tạo thành một quốc gia từ nhiều tiểu bang và chủng tộc khác nhau.
***
Nhà thơ và nhà hoạt động Amanda Gorman đã đọc một bài thơ vào đêm thứ ba của Đại hội toàn quốc đảng Dân chủ hôm thứ Tư, tiếp nối bài thơ “The Hill We Climb" của cô tại lễ nhậm chức của Tổng thống Joe Biden năm 2021.
Bài thơ mới nhất của Gorman khai thác các chủ đề của đại hội về tự do, giấc mơ Mỹ, "sự gan góc của hy vọng" và "sức sống của lá phiếu". Nhà thơ và nhà hoạt động này đã tạo nên lịch sử vào năm 2021 khi cô gái 22 tuổi trở thành nhà thơ trẻ nhất của đất nước từng đọc thơ tại lễ nhậm chức của một tổng thống.
Năm 2017, Gorman trở thành Nhà thơ trẻ quốc gia đầu tiên đoạt giải thưởng Nhà thơ trẻ quốc gia khi cô đang theo học tại Đại học Harvard.
(Tóm lược từ nhiều nguồn trên mạng)

Video clip Amanda Gorman đọc thơ.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Như thế là qua những ngày tròn 50 năm sau ngày ba mươi tháng tư của năm 1975. Tôi nghiệm ra một điều rằng, đó là những con số rất ít người quên, và rất nhiều người sử dụng các con số trong nhóm 30/4/1975 để dùng trong tên (username) và mật khẩu (password) trong các ứng dụng tin học. Thêm nữa, bạn sẽ thấy rằng những con số này khi viết thành số và khi viết thành chữ sẽ cho bạn các cảm xúc khác nhau. Trời ạ, khó quên tới như vậy sao.
tôi rị mọ lục lọi trí nhớ | chỉ còn năm ba mảng vớ vẩn bâng quơ | ai thương hại quăng vào tôi | và tôi không kịp né
Tôi quay đi | những đứa bé còm cõi ngày mai sẽ ra sao | có thở hơi cuối cùng trong vòng tay bê bết căm hờn và nước mắt | có để lại anh trai nghiến răng thể thốt | một ngày lớn khôn trả truyền kiếp hận này
Hôm qua ta đau cái lườn | Mưa đâu thấm lạnh vào | Sương | Miệt mài
3 giờ sáng thức dậy làm gì? Này cái xác mỏi mệt. / Chuột rút bắp chân. / Lấy gân. / Đạp không rớt nỗi niềm. / Điếu thuốc hút nửa chừng trong mơ nhắc điềm nhớ lần mẹ cấm hút thuốc. / Con bỏ thuốc lâu rồi nhưng hút trong chiêm bao. / Hơi thở tình nhà đã ám sâu trong phổi. / Những tối chờ khuya, chờ mẹ ngủ, mẹ chê khói hôi, thơm đến mê hồn. / Mẹ dạy mười điều con chỉ làm được một. / Rồi đột nhiên xa cách cả đại dương. /
tháng tư | có chút chữ trên giấy cũ | hình ảnh chưa nhạt phai | sợi tóc bạc thương thân ngày gió
là cuộc đổi đời | là giấc mơ mù quáng | là cuộc thí nghiệm xã hội đã thất bại | nuốt chửng người trong cuộc và diễn viên quần chúng
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.