Cảnh Tượng Thiêng Liêng Này

24/08/202408:57:00(Xem: 2358)
Amanda
Amanda Gorman đọc một bài thơ vào đêm thứ ba của Đại hội toàn quốc đảng Dân chủ hôm thứ Tư, tiếp nối bài thơ “The Hill We Climb" của cô tại lễ nhậm chức của Tổng thống Joe Biden năm 2021.

Chúng ta tụ họp tại đất thiêng này vì chúng ta tin vào giấc mơ Mỹ.

Chúng ta đối mặt với một thử thách xem đất nước mà chúng ta trân quý này có bị diệt vong khỏi mặt trái đất không và liệu trái đất của chúng ta có tàn huỷ khỏi đất nước này không.

Chúng ta phải bảo đảm rằng chúng ta không chọn một kẻ không thể đứng cùng nhau, không thể đoàn kết.

Chúng ta là một gia đình bất kể tôn giáo, giai cấp hay màu da

vì điều định nghĩa một người yêu nước không chỉ là tình yêu tự do mà còn là tình yêu thương ta dành cho nhau.

Điều này vang vọng trong lời kêu gọi của tổ quốc bởi vì khi tất cả chúng ta đều yêu tự do, thì chính tình yêu mới giải phóng tất cả chúng ta.

Sự thấu cảm giải phóng, khiến chúng ta lớn lao hơn lòng căm thù hay sự phù phiếm. Đó là lời hứa của nước Mỹ, mạnh mẽ và tinh tuyền.

Chia rẽ thì chúng ta không thể kham chịu nhưng đoàn kết thì chúng ta có thể nỗ lực nhân-bản-hóa nền dân chủ của mình và khiến nền dân chủ trở nên thân thiết với nhân loại.

Và xin đừng nhầm lẫn, gắn kết là nhiệm vụ gian nan nhất mà lịch sử từng viết ra, nhưng ngày mai không được viết bởi những khó khăn mà chúng ta phải trải qua, mà bởi sự gan góc của hy vọng trong chúng ta và sức sống từ lá phiếu của chúng ta.

Chỉ lúc này, khi đến với bầu không khí lạ lùng này, chúng ta mới nhận ra rằng có lẽ giấc mơ Mỹ không chỉ là giấc mơ, mà là sự dám mơ ước cùng nhau.
Như hàng triệu rễ cây bám chặt, khiêm nhường vươn lên, tạo thành một dáng cây.

Đây là đất nước của chúng ta từ nhiều, một [*]; từ những trận chiến đã thắng, tự do của chúng ta đã được ngợi ca, vương quốc của chúng ta vừa mới bắt đầu.

Chúng ta cứu chuộc cảnh tượng thiêng liêng này, sẵn sàng cho cuộc hành trình từ đây.

Cùng nhau, chúng ta phải khai sinh nền cộng hòa sơ khai này và đạt được đỉnh cao phi thường.

Chúng ta đừng chỉ tin vào giấc mơ Mỹ. Chúng ta hãy xứng đáng với nó.


Amanda Gorman

Bản dịch của Thận Nhiên từ nguyên tác “This sacred scene”

***
Chú thích:

[*] Câu “Đây là đất nước của chúng ta từ nhiều, một;” trong nguyên tác là: “From many, one;” có nguồn tiếng Latin là “E Pluribus Unum”. Cụm từ "E Pluribus Unum" được dịch ra tiếng Anh là “Out of Many, One” (“Từ nhiều thành một"). Đây là câu khẩu hiệu của Hoa Kỳ, thường được in trên tiền giấy và đồng xu (?), thể hiện ý nghĩa về sự đoàn kết và sự thống nhất trong việc tạo thành một quốc gia từ nhiều tiểu bang và chủng tộc khác nhau.
***
Nhà thơ và nhà hoạt động Amanda Gorman đã đọc một bài thơ vào đêm thứ ba của Đại hội toàn quốc đảng Dân chủ hôm thứ Tư, tiếp nối bài thơ “The Hill We Climb" của cô tại lễ nhậm chức của Tổng thống Joe Biden năm 2021.
Bài thơ mới nhất của Gorman khai thác các chủ đề của đại hội về tự do, giấc mơ Mỹ, "sự gan góc của hy vọng" và "sức sống của lá phiếu". Nhà thơ và nhà hoạt động này đã tạo nên lịch sử vào năm 2021 khi cô gái 22 tuổi trở thành nhà thơ trẻ nhất của đất nước từng đọc thơ tại lễ nhậm chức của một tổng thống.
Năm 2017, Gorman trở thành Nhà thơ trẻ quốc gia đầu tiên đoạt giải thưởng Nhà thơ trẻ quốc gia khi cô đang theo học tại Đại học Harvard.
(Tóm lược từ nhiều nguồn trên mạng)

Video clip Amanda Gorman đọc thơ.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
lịch sử cau mày | viết lại những thiên vị, hồ đồ \ nhưng bờ đê đã vỡ và tất cả trôi xuôi chiều nước mắt
Bạn đang nghe thấy gì trong khí hậu tháng Tư? / Tiếng kêu từ đáy huyệt cuối trời. / Tiếng gió xoáy những cột cờ tử thương tuẫn tiết. / Tiếng phố vỡ triệu mảnh thủy tinh cắt lồng ngực tháng tư rỉ máu mãi chưa khô. / Tiếng sóng hôi dao mùi hải tặc từ oan nghiệt một thời biển huyết. / Tiếng oan hồn dật dờ tìm về cố quận, đáy vực kia bầy cá hoang tảo mộ. / Tiếng hậu chấn từ tâm hồn con dân tháng Tư choàng lên thảng thốt. Dấu chàm xanh lưu xứ để nhận ra nhau. / Tiếng con bướm gáy trong giấc ngủ đôi bờ chiến tuyến. / Tiếng vô vọng của dòng thơ đớn đau, sỉ nhục trải dài trên đất đai tổ quốc. /Tiếng mong mỏi trên những dòng thơ đang vuốt mắt lịch sử, xin hãy chết yên, chết quên, và mở lòng ra ôm những vết thương, trồng lại bóng Quê Nhà…
“Chìm trong biển chết trôi tim người / Còn gì đâu tiếc thương xa xôi …” Chiếc tàu nhỏ rời bến Constantine, Algeria, chở Enrico Macias đến một nơi xa lạ, người lưu vong không bao giờ được phép trở về. Làm sao cánh chim di có thể quên lối cũ? Chiến tranh xua đuổi ông ra khỏi quê nhà. Tàu khởi hành không một người đưa tiễn. “Người tình ơi, ta xa nhau. Mượn đôi mắt em lên đường.” Với cây guitar làm hành trang, ông ghi lại, “J'ai quitté mon pays …”
Cuối tháng 3 nằm ngủ ngoài hiên nhà, quá khuya thức dậy đầu tháng 5. Mây xuống thấp nhập sương mù lên cao. Ánh đèn lảo đảo suốt đêm ý nghĩ nín câm, chờ trời sáng. Sớm dậy, xuống phố uống cà phê với bạn. –“Con ơi, nhớ về ăn trưa.” “Chiều con mới về, mẹ nhớ uống thuốc ho.”Một ngày lem lọ bình thường, tin chiến sự hòa giải. Không Nga, không Mỹ, không Trung quốc, chỉ Bắc Nam bắt tay. Huynh đệ một nhà cần gì hàng xóm.
thời gian rủ nhau về tháng tư trũng mắt | lập lòe nhớ đóm lửa thanh xuân | ngồi bên hiên nghe hụt hẫng | thủy triều biển Đông ào ạt mặn lòng
Ngọn cờ này ta mang từ núi Thứu | Trồng nơi đây không biết đã bao đời | Hút đất đá nên đổi màu khác lạ | Cứ như màu câu hát ngấm trong nôi. | Này sắc vàng sắc thịt da dân việt.
Từ đó chết rồi | Hồi báo động của nỗi an bình thơ | Đừng đổ lỗi sự bất cẩn cho kiếp nạn
Tô phở Việt Nam | Có rau Quế lấy giống từ Bắc Việt \ Có rau thơm rễ tận miền Trung | Có giá ngon gốc từ Lục Tỉnh | Có ông bà cha mẹ anh em ăn húp sáng chiều.