Làm Sao

21/10/202421:45:00(Xem: 1543)
ann phong moon
Tranh: Ann Phong



 

Làm sao em vá vầng trăng khuyết

Rọi xuống đêm tìm một giấc mơ

Trăng ngã bóng ai ngoài hiên lạnh

Khe khẽ theo em dỗ giấc chờ

 

Chút lạnh cho em và trăng ấm

Lóng lánh sương khuya hát ngọt ngào

Trăng nằm bên gối ru đêm chậm

Nước mắt mặn từng canh chiêm bao

 

Làm sao em rải sao lên tháp

Lung linh từng bậc cấp lung linh

Chén rượu xưa còn cay đáy mắt

Tiếng bước ai khua chiếc bóng mình

 

Một ngôi sao xuống bàn tay nhỏ

Ấp yêu năm ngón khép êm đềm

Có tiếng tim từ xa xôi đập

Phải chăng là… Em lại mình em!

 

Làm sao em cưỡi mây đầu dốc

Bay đến nơi rất xa, rất cao

Để em tin thiên đàng có thật

Ta vẫn hẹn nhau một kiếp nào


Mây bỏ em bay không dừng lại

Bóng ngày xưa nhuộm ráng chiều nay

Vương vướng chân em vài sợi khói

Thì cứ mơ hồ mây, mây bay

 

Làm sao em kéo đôi bờ lại

Dã tràng thôi xe cát ngàn năm

Nghe sóng hẹn nhau về bến mộng

Em thôi ra biển khóc âm thầm

 

Em lại về bờ em hiu hắt

Biển mượn hồn lạc sóng lang thang

Con ốc lạc vỏ mình ngơ ngác

Em lạc trái tim, máu lạc đường

 

Làm sao em níu bình minh lại

Giọt nắng long lanh những ngọt ngào

Nắng điệu đà dìu sương nhún nhảy

Bên vườn hồng hoa bướm xôn xao

 

Chỉ là sớm mai nào xa lắc

Em níu về chạng vạng chiều rơi

Chén rượu hoàng hôn mình em cạn

Say buốt trăm năm giọt lệ cười

 

2024

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
ngước mặt nhìn trời, mùa xuân vuốt tóc/ từ chốn thinh không, rụng xuống dòng thơ / ẩn hiện đâu đây vài chữ hững hờ / buồn đọng lại bờ sông con nước đục / nghe trong gió vang tiếng cười xanh lục / đôi mắt liêu trai tù ngục cuồng si / một vẫy tay, một lời nói thầm thì / góc tối nhỏ, cạn ly, đời trăm mối
Bước ra vườn sau nhà / Hỏi hoa Mai nở chưa / Những cây Thủy Tiên đất / Có về kịp Giao Thừa / Ta đợi năm mới đến / Đuổi tai ương đi xa / Cầu đất trời cựa mạnh / Thay mới cả hồn ta / Hồn ta như lụa mới / Nhỏ xuống giọt xuân sương / Loang loang từng cánh mỏng / Nở tung đóa vô thường.
những giọt nến chảy dài trong cõi suy niệm / nước mắt sụt sùi trên khuôn mặt sáp trắng / chạng vạng cuối đường ngẩn ngơ cuối đời / sau bao tháng năm dài mải miết rong ruổi / bước chân tha hương dãi dầu đã mỏi / này em đây mùa thay lá đây mùa đón mưa
Những cây dưa cải xanh / đang cựa mình đón Tết trong bình / những củ hành còn hăng hăng / chờ đêm 30
Tôi trồng vườn rau lưu động. / Tập chăm chút những gì người Việt xem thường. / Tập yêu thương những gì dân tôi lơ đễnh. / Tập làm đôi điều hữu ích cho vợ hài lòng.
biết đâu chúng ta sẽ thiết tha hơn / im lìm với trái tim dừng lại / phong tỏa những mối tình quá khứ / núp sau cánh cửa mùa đông / thế giới thiếu những khuôn mặt hiền từ / mang lời an ủi cho những cành hoa nở muộn
thức dậy từ bóng tối / thấy màu sắc mọc lên trên ngọn đồi** / chúng ta là hành tinh xanh / là trái đất trở mình sau cơn tắm gội / thức dậy vượt qua những hố sâu / ngước mắt nhận anh em, nhận bạn bè / chúng ta những đứa con của Mẹ*** / không thể ngủ mê trong chia rẽ.
Ta đi vào ngõ ngách / Góc khuất của quê hương / Sẽ tìm thấy nhiều người / Mang rất nhiều vết thương / Những vết thương rất đẹp / Khi ngày mới sẽ tới / bước ra khỏi bóng tối / hân hoan không sợ hãi / hực lửa không khiếp sợ
khi phố lác đác lên đèn / dao động tắt dần / chậm và nhẹ / tiếng côn trùng da diết / ̶ ̶ ̶ em yêu hãy bay lên
Tập thơ Hoa Diên Vĩ Hoang Dại (The Wild Iris) ấn hành năm 1992 đã mang lại giải thưởng Pulitzer cho thi sĩ Louise Gluck. Trước khi lãnh giải Nobel văn chương năm 2020, bà đã là một thi sĩ nổi tiếng, Đoạt một số giải thưởng và tước hiệu quan trọng, như Thi sĩ Công huân quốc gia năm 2003-2004. Bạn đọc có thể tải xuống nguyên tác phẩm The Wild Iris, Hoa Diên Vĩ Hoang Dại của thi sĩ Nobel Louise Gluck như món quà đầu năm của Ngu Yên gửi tặng.