Những nhánh đời của biển

05/04/202510:06:00(Xem: 1160)
DC_Pilgrimage
Tranh Đinh Cường.

 

tôi gởi lại bên một dòng sông chiều

tháng bảy những lâm thâm mưa bụi cuốn

trôi đi rác rưới mùa nước lụt về 

sông sông trôi đi ánh đèn đêm về

 

cửa biển mà mẹ tôi bên kia nhà 

cứ nghĩ con nó đã về chưa mà

lâu quá trời mưa chắc đường xa còn

ướt lạnh mà nhỏ dại dọc đường có

 

lỡ chuyến đò qua mùa lụt tháng bảy

nước lớn dâng lên đến thấu thềm nhà

tháng bảy nước nhảy lên bờ mẹ tôi

nói rồi đến nửa đêm mưa mau gió

 

thôi rì rầm mái tranh lật ngược nước

dột xuống nhà em tôi chị tôi chạy đi

lấy thau hứng đỡ ngồi thức trọn

đêm nghe mưa sau hè đổ ngọn tàu

 

cau cây chuối ngã rạp xuống mương nước

xoáy cuốn trôi đất cát vườn rau vườn 

cà rụng trái theo sông sáng mai ngồi

dậy liền đi vớt củi để dành thổi

 

cơm mẹ dặn nhớ xăn quần cao kẻo

về ướt lạnh khổ lắm con ơi... thời

thơ ấu chắc chắn đã trôi qua bên

chiếc cầu ván đong đưa bên bờ ao

 

rau muống tôi nhìn lại và hai mươi

năm vút đi như vì sao chổi nhưng

bỗng chiều nay không dưng có cơn mưa

mù trút ngọn rồi mười năm hai mươi

 

năm chẳng còn là thời gian chờ đợi

lạy trời may thay mẹ tôi vẫn còn 

bên kia nửa vòng trái đất anh em

thì mỗi người thất tán mỗi phương như

 

những nhánh củi rong rêu thuở nào không

biết bây giờ trôi nổi về đâu mà

tha phương lại vèo thêm một thập niên

lưu lạc sao mẹ cứ dặn hoài đi

 

mô rồi cũng nhớ về nhà cho kịp

chạng vạng tối trời khổ lắm con ơi.

 

– Huỳnh Liễu Ngạn

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
nước mắt nước mũi dàn dụa/ chứng dị ứng trở lại nhiều ngày trong tháng / tôi ngồi nghe thế giới rung lắc / trong tiếng la hét reo hò của lũ lên đồng / hiệu ứng cơn sốt trải rộng / dưới lực của áp đặt ức hiếp đe dọa giẫm đạp / đám đông như đàn thú bị săn đuổi / hoảng loạn / lo sợ / co rút thu mình né tránh / không đời nào không thể nào
Tôi gọi tên Tháng Tư | Tôi gọi tên thành phố | Tôi gọi tên người yêu | Niềm đau và nỗi nhớ
ngóng đợi phiên bản thứ mười hai tháng này | trong thành phố với cuộc sống đa đoan | và phận người gãy vỡ.
Tôi buộc nỗi cô đơn của mình | vào cánh diều | thả bay lên thật cao | nỗi cô đơn của tôi
Sớm đó, cha xé tờ lịch nào biết nghe nó khóc, mất một ngày nhỏ mọn rồi mất luôn những to tát mai sau, để tiếp tục héo đau mất ngủ. Sớm đó, cha xé tờ lịch cũ, xé luôn thịt xương, đứt máu mủ yêu thương, mẹ từ đó ủ rủ, cha từ đó trong tù treo cổ những niềm vui.
Hết chiến tranh | Chúng ta già hơn hòa bình | À. thì diễn biến nào | Cũng tới hồi lạnh tanh
tháng tư nhìn lại nỗi buồn | vô cớ có khi vô tâm | nhớ lại những bỡn cợt của bạn bè | khi gần khi xa
Quê mình sông dài khác với quê người. | Quê mình biển rộng khác với quê người. | Quê mình núi cao khác với quê người. Quê mình mồ mả khác với quê người. | Quê mình cha mẹ khác với quê người. Quê mình vợ chồng khác với quê người. | Quê mình tình yêu khác với quê người. | Quê mình khác với quê người.
Trang thơ Chủ Nhật của nhà thơ Khaly Chàm, nhà thơ Hoàng Xuân Sơn và nhà thơ Trần Yên Hòa
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.