Thiên Thần Trong Thành Phố

08/09/202514:17:00(Xem: 708)
MUA_THU
Minh họa Đinh Trường Chinh

  

anh trở lại LA sau những ngày đại dịch

những tòa nhà cao như ngủ yên

anh vẫn đi trên con đường 

vắng bóng hoàng hôn đời mình

đôi cánh tay nối dài đại lộ lê thê

sương khói mùa thu không về

trời nóng trên 100 độ

anh khát bỏng 

chiếc váy treo dây hai đầu ngực

tóc em bay theo đám cháy ven rừng

 

có tiếng còi xe chữa lửa ầm vang

lúc 4 giờ chiều

anh lê gót lề đường nhựa tràn sức sống

thời trang mùa thu đóng cửa

mặt kính sáng từng bóng người vội vã

ồn ào tiếng nhạc jazz ở góc hẻm da đen

hơi thở cũng dập dồn 

giữa ngã tư rộn ràng nam bắc đông tây

 

anh đến đường số 9

rẻ phải phía hàng cây

chiều nay

sao hàng cây không nói một lời

cho mắt em xanh màu mạ non tươi mát

anh trôi từ ngoại ô đầy rác

về lại metro điện ngầm

bước lên kinh đô danh vọng

trải gót chân mình trên những

ngôi sao lấp lánh

cô đơn cùng vì sao

trên từng viên gạch

khi thấy em nghiêng về một phía 

bằng đôi chân dài lỗi nhịp 

trên đại lộ hoàng hôn

 

anh cố nhìn chọc trời

một tiếng hát 

hotel californía 

mà lúc mới qua đây

có người thiếu phụ đưa đôi môi

đỏ như màu máu tươi

ẩm ướt cùng nụ cười

làm ngỡ ngàng giữa bằng hà lạnh giá

khi chiếc khăn choàng rơi xuống

giọng hát đã trôi qua cổ 

trôi vào hư không

trôi vào niềm vô vọng đời người

nghe lại làm anh nhức đầu chóng mặt

người thiếu phụ đã già

đã chết 

đã đầu thai

 

chiều nay chẳng có ngọn gió nào cợt đùa

để vài chiếc lá trên đường số 9

rụng xuống mái tóc đêm

down town đèn chưa lên

để sờ vào mắt em

tìm union station

đi về nhà đi về nỗi đợi chờ

khắc khoải

của trăm năm cô đơn

gabriel garcia márquez

 

chuyến tàu bỏ lại con chim bồ câu

ngoài đường rây. Trống vắng.

 

HUỲNH LIỄU NGẠN
(30.8.2020 - 6.8.2025)

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Qua khu rừng lau chiều rất ốm cọng dài ôm cọng ngắn hấp hiu làm sao ngắt được lùm hoa sóng níu ngọn thương thân bãi dập dìu
Cây xanh trên miễu đình | Hưởng bốn mùa cúng vái | Quỳ lạy những hình nhân | Thấm đẫm mùi nhang khói
Ngày 17 tháng 9 năm 2025, thi sĩ “Công giáo” Lê Đình Bảng đã bước vào độ tuổi thượng thọ. Ông đã chính thức đạt 83 tuổi Tây và 84 năm tuổi ‘Mụ’. Một độ tuổi cần nghỉ ngơi, an dưỡng tuổi già. Song với tình yêu văn chương, chữ nghĩa và đặc biệt là niềm tin vào tôn giáo, ông vẫn như một thanh niên tráng kiện, đầy đức tin và nhiệt huyết, khi cho ra mắt thi phẩm thứ 25, sau rất nhiều tác phẩm nổi tiếng với nhiều thể loại khác nhau như văn xuôi, nghiên cứu lịch sử, tôn giáo...sáng tác kể từ năm 1967 miệt mài cho đến nay...
Thật sự chúng ta có cần/ Dựng lên hình ảnh của một người lính miền Bắc / bị người lính miền Nam thiêu sống / Mới nói lên được nỗi đau / Của cuộc nội chiến 20 năm / Chúng ta chưa đủ đau đớn / Cảnh người một dân tộc cùng màu da cùng tiếng nói / Cùng mang họ Nguyễn,họ Trần / Truy cùng đuổi tận / Căm thù,chém giết nhau / Bằng tất cả chồng chất oán hờn / Để nhân danh một chủ nghĩa nào đó
có lúc ngồi bên cửa sổ | tâm hồn lâng lâng | anh đưa em tách trà
... Thơ Trần Hạ Vi là sự hòa quyện giữa triết lý hiện đại, cảm xúc nữ tính và nhịp điệu đời sống, nơi mỗi câu chữ đều vừa biểu đạt, vừa phân tích, vừa soi chiếu – để người đọc vừa thấy mình trong đó, vừa ngỡ ngàng trước phát hiện mới về bản thân và thế giới. Phong cách này không chỉ làm nổi bật những xúc cảm đời thường được khúc xạ qua trí tuệ và ngôn từ, mà còn tạo nên một không gian thi ca nơi con người và thời đại, thân xác và ngôn từ, tình yêu và tự do cùng nhảy múa, vừa thật vừa mơ, vừa gần vừa xa, vừa dịu dàng vừa sắc sảo....
ở bên tả ngạn sương mù | áo em dính hạt mù u đến giờ | nhớ chờ anh nhé ngu ngơ | tàn cây cơm nguội đôi bờ còn thương
sau cùng thì Ba không cần nó nữa | cái thẻ có hiệu lực | hai năm hay ba năm | để được tạm trú trên đất nước của mình
Tới rồi mùa thu | Vẫn còn nắng. chưa thấy mù | Sẽ bưng mấy chậu phù du vô nhà