Hôm nay,  

Ta vì chúng sanh làm người chỉ đường tối thượng

02/05/202500:00:00(Xem: 660)

lotus_iStock-1982482150 

« Ta vì chúng sanh làm người chỉ đường tối thượng »
Kinh Ưu Bà Di
  
Chúc Thanh xin tri ơn thầy Đạt Ma Huy Bảo
  
Hôm nay gần lễ Phật Đản, chúng ta nghe thầt Đạt Ma Huy Bảo nói chuyện trong khóa tu một ngày, thầy kể vui lắm, về câu chuyện người dẫn đường hay nói rõ hơn là người chỉ đường.
 
Bắt đầu là một cô phật tử, cũng là hình thức người dẫn đường, cô ngoan đạo, có nhiều tín tâm và từ tâm nên hay đi giúp những người vừa mất, họ họp thành một nhóm 7, 8 người, đi độ niệm cho người chết vừa chết, hướng dẫn vong linh cầu nguyện buông bỏ phiền toái thế gian, xin mau sớm gặp đức từ phụ A Di Đà tiếp dẫn…
 
Nhưng phiền nỗi là trên đường về nhà thì mỗi người đi một ngả, cô về xóm vắng một mình và sợ ma. May làm sao, trên bờ ruộng, cô gặp hai ông đi soi ếch, một ông già, một ông trẻ, mỗi ông cầm theo một đèn pin để rọi vô mắt ếch, ếch bị lóa mắt không biết tại sao là bị tóm cổ bỏ vô giỏ, sáng ra bị đem bán cho quán làm đồ nhậu : ếch chiên bơ, ếch sào lăn…
 
Cô bèn nhờ ông già dắt đường cho bớt sợ. Cô tâm sự : cháu sợ ma chú à!
 
Ma à, có gì mà phải sợ ma, mà hình như chú cũng sợ ma, nhất là khi chú còn sống kia!
…………
 
Cô gái té xỉu, sau khi tỉnh dậy, thì cũng phải đi tiếp… rồi lại gặp một ông soi ếch nữa, trẻ hơn. Ông này rọi đèn trên lối cỏ cho cô đi, tỉnh táo lắm! Bất chợt cô lấy lại bình tỉnh tâm sự:
 
Lần sau cháu không dám về tối tối thế này đâu. Vì cháu sợ ma lắm, nên phải nhờ chú…
 
Ờ ờ, tao cũng sợ ma vậy, mà sợ chút chút thôi, bị là tao mới xong 49 ngày, chưa biết đi đâu!
 
Kỳ này cô gái ù té chạy.
Còn hai ông ma thì rủ nhau ra phía trái, quẹo vô đất thánh, họ gặp một đôi trai gái vừa de xe hơi de luxe vô nghĩa địa và tắt đèn. Hai đứa đang tỉ tê tâm sự… hai con ma này lù lù tiến tới, lè lưỡi nhát… hai đứa trong xe hoảng sợ vội tông cửa ra khỏi xe, chạy đi mất dạng…
 
Hai con ma này rủ nhau lấy trộm xe hơi này đi ra bãi trống hóng mát hay là đi tắm biển gần đó. Con ma nhỏ chợt nói con ma lớn, mày đợi tao ít phút tao vô ra liền. Nó chạy vô, xong chạy ra, vác theo một tấm bia mộ còn mới.
 
Oh, mày mang cái của quí đó đi chi cho nặng?
 
À, đây là căn cước phòng thân, đi đâu mà sợ lạc đường thì phải có giấy tờ chớ! Xong chuyện ma, ra chuyện người; thời xa xưa rất cần người chỉ đường, người chỉ đường có thể chỉ đúng, có thể chỉ sai. Hay muốn chỉ sai. Thời nay, thường thường người ta dùng google map hay GPS. Nhưng nhiều khi có người vẫn cần có người chỉ đường. Người cần được chỉ đường  và người chỉ, cả hai đều phải sáng suốt mới tới nơi.
 
Người chỉ đường nhiều khi biết đường đi và cũng có khi họ không biết rõ và chỉ lung tung. Nguy hiểm. Còn người cần được hướng dẫn là người mất phương hướng, không có sự định tâm và bị rối loạn.
 
Giảng tới đây thì thầy phân định rõ ràng:
 
Người chỉ đường ở ngoài đời là người, hay google map hay GPS… nhưng cứ coi chừng, vừa lái xe vừa ngó GPS, coi chừng không thấy xe bên cạnh, đằng trước hay đằng sau đang lao tới là cũng rất nguy hiểm vì tai nạn lo nhìn GPS mà ra. Phải chuẩn bị trước sẵn sàng.
 
Người chỉ đường ở trong đạo còn tối cần và tối thượng hơn gấp nhiều nhiều lần.
 
Vì sao? Vì người cần được chỉ đường trong trường hợp này là người có tâm lý đang suy yếu. Ngoại cảnh và xung quanh sẽ tự dưng lên nhiều tưởng tượng, nhiều đe dọa, nhiều thiện ác, nhiều ma mãnh gây rối… như ma quỷ, tiếng động, sự dọa nạt… ánh sáng… khi tâm lý suy yếu, vọng niệm khởi lên rất nhiều, làm cho người mất phương hướng dễ bị quay cuồng hơn. Người này rất cần sự định tâm, là cần một người chỉ đường đứng đắng đến tối thượng.
 
Từ đây, thầy Huy Bảo nhấn mạnh về người chỉ đường trong đạo nhiều ý nghĩa thiêng liêng hơn.
Thầy muốn nói, khi nhiều tham sân si, nhiều vọng niệm quá, thì mỗi chúng ta đều không an trú được trong chánh niệm, mà bị mất phương hướng… mà trong một vài tôn giáo khác, như thiên chúa giáo gọi là kẻ mất linh hồn.
 
Thầy cũng giảng kỹ, linh giác, ngoài đời gọi là linh hồn, trong đạo phật gọi là linh thức.
 
Linh thức là phần hồn, là phần thiêng liêng nhứt ở mỗi chúng ta.
 
Thầy đơn cử một thí dụ về ngài thiền sư Kim Bích Phong để chúng ta hiểu điểm quan trọng ở linh thức mạnh mẽtiềm ẩn như thế nào.
 
Ngài thiền sư Kim Bích Phong, là một thiền sư có thể nhập định rất sâu, gọi là đại định.
 
Khi ấy tuổi thọ ông còn không nhiều, thì một lần không hiểu vì cớ gì mà quỷ vương sai người lên tìm, tính bắt ngài về địa ngục để hài tội. Quỷ sứ lên đời, tìm bắt ngài, xong, không thấy linh thức của ngài đâu cả, do vậy sẽ không bắt được ngài. Con quỷ bèn tra hỏi thổ thần thổ địa xem coi ngài đang ở đâu? Nhưng đã nói ngài đang ở sâu trong đại định thì không thể bắt được ngài.
 
Kẹt một nỗi con quỷ ấy tìm ra được cái chén ngọc mà ngài Kim Bích Phong yêu quý nó với tất cả tâm tình và linh thức của ngài. Con quỷ ma lanh đụng vào cái  chén ngọc đó và gõ rất nhẹ nhàng: «boong» tự nhiên ngài Kim Bích Phong đang ở sâu trong thiền định chợt hiện ra.
 
Ngài không chịu thua đâu, ngài chợt hiểu, «cả đời tu hành của ta, vì lẽ luyến ái cái chén ngọc này mà hư uổng ư?» Nói xong, ngài kịp dang tay đập vỡ tan tành chén ngọc, phá bỏ luyến ái, và do đó quỷ vương không còn truy bắt được ngài nữa.
 
Chuyện cho thấy, khi ta được an trú, thì quỷ thần trời đất không thấy ta.
 
Khi nội tâm lắng đọng, ta không khởi niệm, không chú ý gì cả, sẽ không thấy gì cả. Có nghĩa là khi ra khỏi tam giới (=là cảnh giới, dục giới, và vô sắc giới) chúng sanh sẽ không còn bị cuốn hút vô một sợ hãi nào. Hay một ràng buộc nào.
 
Cũng tương tự, khi xưa Tôn Ngộ Không bị Ngũ Hoành Sơn đè vì ngài tham vọng nhiều. Nói theo nghĩa thoáng ý, trong chúng ta, ngày nay, cũng vì tham sân si nhiều, chúng ta vẫn bị Ngũ Hoành Sơn đè nén mà không biết đó thôi.
 
Thầy khuyên chúng sanh, hành giả bắt chước, làm theo thiền sư Kim Bích Phong mà can đảm đập tan nát cái chén ngọc yêu quý ấy đi, ta sẽ thoát khỏi nhiều vọng niệm và chui ra khỏi Ngũ Hoành Sơn.
 
Chúng sanh đa phần vì lụy cái tướng mà làm tổn hại cái tâm. Khi vứt bỏ được tham ái, sẽ trở về tâm thanh tịnh, lúc ấy, đó, ta là người chỉ đường của chính ta: ta thấy rõ ràng phải hành xử sao cho đúng.
 
Chúng sanh khác phật ở chỗ chúng sanh tác niệm, rồi lắng đọng rồi lại khởi niệm, chao đảo luôn.
 
Phật thì luôn luôn lắng đọng, an trú và lắng đọng. Khi được an trú trong chánh niệm, chúng sanh sẽ thấy phật, thấy con đường đi đúng nhất, vậy chỉ có phật là người chỉ đường duy nhứt và tối thượng cho mọi chúng sanh. Mọi chúng ta. Mọi phật tử.
 
Mọi chúng sanh được khuyên dậy nương theo phật pháp, giáo pháp để làm chủ nội tâm, đạt tới tri kiến phật để làm người tối thượng.
Giáo pháp của Như Lai từ bao đời nay vẫn hằng mong muốn dậy dỗ, giáo hóa, khai thị để mọi người con phật ngộ nhập  giác tri kiến.
 
Hãy giữ tâm thanh tịnh để tự tìm ra đường đi, nương tựa vào tâm phật; trong mỗi lúc an trú, sẽ định tĩnh tìm ra đường đi đúng hướng cho mình.
 
Chư phật đã dậy cách tìm đường đi và phải tự làm với tinh thần bi trí dũng… không ai làm thế cho ai được. Phật tổ không can dự vào nghiệp lực của một chúng sanh nào, ngài chỉ năng giáo hóa và luôn dậy rằng không ai giúp mình bằng mình, chỉ có tự mỗi chúng sanh tự giúp mình là cách tối thượng nhứt…
 
Khi xưa, ngài Tô Đông Pha có lần hỏi hòa thượng Phật Ấn:
 
Bạch thầy, con thấy tượng phật Quan Thế Âm có cầm xâu chuỗi, ngài cũng niệm phật sao?
Ngài Quan Thế Âm niệm phật Quan Thế Âm sao?
Ngài Phật Ấn dừng đi, quay lại, nhìn Tô Đông Pha và thong thả nói rõ ràng từng tiếng một:
 
Này, ông phải nhớ là cầu người không linh bằng tự cầu mình! Chỉ có tự mình là người giúp mình hiệu quả và linh ứng hơn tất cả. Hãy giúp mình trước, trời phật sẽ giúp sau!
 
Nay nhân mùa phật đản, chúng ta, mọi người con phật, thành tâm bái sám và luôn luôn tự nhắc nhở mình: ngài đản sanh là để giáo hóa, hóa độ chúng sanh, cứu giúp chúng sanh ngộ nhập giác tri kiến…
Từ thiên niên kỷ, ngài luôn luôn là người chỉ đường tối thượng!
 
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Mùa Phật đản 2025
Chúc Thanh

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Suốt chiều dài đất nước, có nhiều vùng miền có nem chua nổi tiếng. Nhưng mỗi vùng có một loại lá kèm theo không giống nhau. Hương vị nem sàn sàn như nhau nhưng nem miền Bắc có vị mặn và chua đặc trưng, miền Trung có vị cay truyền thống, miền Nam có vị ngọt trội hơn, trừ nem Thủ Đức.
Ngày 23 tháng chạp, các Táo Ta, Táo Mỹ (gốc Việt), Táo Tàu, mũ áo về trời, báo cáo chuyện thế gian một năm qua cho Ngọc Hoàng xét xử. Sau khi các Táo báo cáo, nhận lời khuyên nhủ cúi tạ ra về tiếp tục làm nhiệm vụ cho năm con Rắn đang chờ trước mặt, Ngọc Hoàng toan bãi triều thì bỗng ngài cúi xuống thấy một cây hoa rất bé đang lễ phép ngước lên nhìn ngài như muốn nói một điều gì, ngài ân cần hỏi: - Cô hoa kia, cô cần chi mà lên đây.
Nghe danh anh đã lâu, cũng đã từng gặp anh một lần ở New Orleans ngay sau khi cơn bão Katrina không thể bứng anh ra khỏi vùng đất cái nôi nhạc Jazz này, nhưng lúc ấy có lẽ vì đang là người nổi tiếng, bạn bè vây quanh, nên anh chẳng nhớ tôi là ai, một gã trời ơi nào từ tận Bắc Âu đến chào, bắt tay và xin chụp với anh một tấm hình...
Chúng ta có khuynh hướng thể hiện rằng mình cũng có điểm giống với những người khác, chẳng hạn như giống những người nổi tiếng trên mạng xã hội, để có thể cảm thấy mình thuộc về một đám đông, một nhóm người hay một cộng đồng. Và đôi khi mong muốn thể hiện sự tương đồng với mọi người mạnh mẽ đến mức khiến người ta bất chấp theo đuổi trào lưu dù biết điều đó không phù hợp hoặc không tốt với mình.
Maye Musk là một người phụ nữ bận rộn. Bên cạnh việc là mẹ của người đàn ông giàu nhất thế giới, bà còn thường xuyên tham gia các sự kiện nổi bật – nhiều sự kiện trong số đó diễn ra ở Trung Quốc. Chỉ riêng tháng 12, bà đã tham dự một bữa tiệc gala tại Hàng Châu, bước trên thảm đỏ của một công ty mỹ phẩm ở Vũ Hán và ký tặng cuốn sách A Woman Makes a Plan phiên bản tiếng Hoa – được bà mô tả là một “sách bán chạy nhất” tại đây. Thực tế, trong danh sách sách bán chạy ở Trung Quốc tháng 10, cuốn sách duy nhất liên quan đến gia đình Musk là cuốn tiểu sử về Elon Musk của Walter Isaacson. Elon Musk rất được ưa chuộng tại Trung Quốc và được cho là có khả năng tạo ảnh hưởng thân thiện với Bắc Kinh trong chính quyền mới đầy chủ chiến của Donald Trump. Tuy nhiên, ông cũng phải đối mặt với sự giám sát vì các mối liên kết với Bộ Quốc phòng Mỹ thông qua công ty hàng không vũ trụ SpaceX.
Các dân tộc bản địa châu Mỹ, thổ dân châu Mỹ hay người Indian, gọi là “người da đỏ” để chỉ dân bản địa ở Hoa Kỳ mà bắt nguồn từ tiếng “redskin” dù màu da của họ không thực sự đỏ. Họ là các nhóm cư dân tiên khởi của Mỹ châu lục địa trước khi người châu Âu khám phá ra đại lục này vào cuối thế kỷ 15 (thời kỳ tiền Colombo). Có rất nhiều bộ tộc: Navajo, Cherokee, Sioux, Ojibwe, Choctaw, Apache, Lumbee, Pueblo, Muskogee. Xin đề cập về người Cherokee, được xem là bộ tộc quan trọng của người Indian.
Trong lãnh vực sáng tác từ ngôn ngữ cho đến tác phẩm trực quan, các chuyên gia và các tác giả đang quan tâm đến khả năng sáng tạo của AI, sự hiện diện và tác dụng của trí thông minh nhân tạo sẽ làm thay đổi quan niệm và phương pháp, kỹ thuật và nghệ thuật truyền thống. Trong lĩnh vực tạo ra các tác phẩm viết có thể được coi là văn học (như thơ, văn xuôi và kịch) là một lĩnh vực nghiên cứu tích cực, trải dài từ các phương pháp tiếp cận con người. Mục đích là tạo ra các văn bản sáng tạo không thể phân biệt được với các văn bản do con người viết.
Năm 2024 có thể được cho là một năm đầy sóng gió, nhưng giữa những thách thức, có một niềm an ủi lớn: nhân loại đang hiểu biết về không gian nhiều hơn bao giờ hết. Chúng ta đang ở thời điểm chưa từng có trong lịch sử, khi khoa học liên tục tiến bộ và những bí ẩn của không gian dần hé lộ. Tuy nhiên, việc xác định đâu là những khám phá khoa học nổi bật nhất trong năm không phải dễ dàng. Một số khám phá có tác động ngay tức thì và có ý nghĩa sâu đậm đến cách chúng ta hiểu về thế giới, nhân loại hay không gian. Đây là những khoảnh khắc “sung sướng” thực sự.
Hai chục năm trước tôi nghe các bạn từ thời sinh viên làm việc trong vùng Thung lũng Điện tử San Jose, California nói về AI. Khi đó, trải nghiệm AI của tôi, và chắc cũng là của rất nhiều người trong vài thập niên qua, bắt đầu với những cuộc gọi điện mà được trả lời bằng máy. Vì giọng tiếng Anh của tôi còn mùi nước mắm nên nhiều khi máy không nhận ra điều gì tôi muốn, làm nhiều khi bực mình nhưng phải phì cười. Mới đây, tôi vào ChatGPT hỏi xem AI biết gì về mình. Những câu hỏi tôi đưa ra và câu trả lời của ChatGPT là ngôn từ và cách trả lời của ChatGPT mà tôi không biên tập hay sửa lỗi gì.
Memphis là thành phố lớn của tiểu bang Tennessee, nổi tiếng là một trong những cái nôi của dòng nhạc Blues & Jazz của nước Mỹ. Cách đây 4 năm, tôi lái xe đến thăm Memphis chỉ để được nghe nhạc Blues “nguyên chất” tại B.B King’s Blues Club, một trong những “việc đáng làm trong đời” đối với những người mê nhạc Jazz. Nghe nhạc Jazz ở Memphis sẽ thấy được dòng nhạc như chảy trong huyết quản của người da đen ở Miền Nam Hoa Kỳ. Vào đầu tháng 10 năm nay, tôi trở lại thành phố Memphis, nhưng đó không phải là đích đến của chuyến đi. Memphis có phi trường chỉ cách Tu Viện Mộc Lan khoảng hơn một tiếng lái xe. UH, một cô bạn đồng tu đã từng cùng học với một vị thầy, cùng sinh hoạt trong một nhóm Phật tử ở Quận Cam California được chấp nhận vào ni đoàn, làm lễ xuống tóc xuất gia tại Mộc Lan. Tôi cùng một nhóm bạn nhận lời mời đến dự sự kiện trọng đại của một đời người này.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.