Hôm nay,  

Tại Sao Nhiều Người Lại Thích Bẻ Khớp Kêu Rôm Rốp? Liệu Đó Có Phải Là Thói Quen Xấu?

31/05/202400:00:00(Xem: 2508)

be khop
Bẻ các khớp cho kêu rôm rốp không gây ra bệnh viêm khớp như nhiều người vẫn nghĩ. Nhưng bẻ khớp ở những vùng quan trọng như cổ, cột sống mà không đúng cách có thể gây ra những tác hại khôn lường. (Nguồn: pixabay.com)

Cảm giác từ việc bẻ các khớp ngón tay cho kêu rôm rốp có thể rất khác nhau tùy theo từng người. Có người thấy rất ‘đã,’ thậm chí là bị ghiền, cũng có người thấy khó chịu hoặc sợ hãi. Dù việc bẻ khớp thường được nhiều người coi là một thói quen không tốt, nhưng nếu có thể hiểu được cơ chế hoạt động đằng sau việc bẻ khớp, ta sẽ hiểu tại sao lại có nhiều người ‘ghiền’ đến vậy.
 
Tại sao việc bẻ khớp lại mang lại cảm giác thỏa mãn cho một số người?
 
Âm thanh ‘rôm rốp’ mà chúng ta nghe bị bẻ các khớp ngón tay thực ra không phải là âm thanh khớp bị bẻ, bị nứt như nhiều người lầm tưởng. Toàn bộ khớp được bọc trong bao khớp (joint capsule), bên trong phần bao khớp có một loại dịch lỏng gọi là hoạt dịch (synovial fluid). Phần hoạt dịch này có chứa bọt khí (hay bong bóng khí), chủ yếu là carbon dioxide và nitơ. Matthew Cavanaugh, một bác sĩ chỉnh hình làm việc tại Lafayette, Louisiana, giải thích: “Khi ta bẻ khớp, việc kéo căng bao khớp đến giới hạn chuyển động cuối cùng sẽ tạo ra một loại áp suất thấp bên trong bao khớp, giống như môi trường chân không, khiến các bọt khí bị bể ra. Tốc độ bẻ khớp là một yếu tố quan trọng trong việc tạo ra âm thanh rôm rốp. Khi ta bẻ khớp nhanh, giống như các chuyên gia chỉnh hình thường làm, áp lực được tạo ra trong bao khớp nhanh chóng, làm cho các bong bóng khí bể nhanh hơn.”
 
Nếu chỉ là bọt khí bị bể thôi thì sao lại… đã ghiền đến thế? Rojeh Melikian, bác sĩ phẫu thuật chỉnh hình cột sống tại Trung tâm DISC Sports and Spine Center ở California, cho biết, việc bẻ khớp thực sự có thể tạo ra một cảm giác giải phóng về mặt vật lý, tạm thời giảm căng thẳng và cảm giác cứng nhắc trong khớp và tăng khả năng vận động của khớp. Một lý thuyết phổ biến là động tác bẻ khớp một cách bất ngờ cũng có thể kích thích các dây thần kinh xung quanh khớp, giúp giải phóng hoocmon endorphin và giảm đau. Tuy nhiên, lý thuyết này vẫn chưa được chứng minh.
 
Nhưng cảm giác của việc bẻ khớp không chỉ là về sinh lý học, mà còn có một khía cạnh tâm lý. Hành động bẻ khớp có thể trở thành một thói quen gây ra hiệu ứng giống với giả dược, khiến người ta thấy thoải mái dù không có bằng chứng khoa học chứng minh. Một số người chỉ thích nghe âm thanh rôm rốp từ việc bẻ khớp chứ không nhất thiết phải tự bẻ các khớp ngón tay của chính mình. Họ thường tìm xem các clip ASMR (Autonomous Sensory Meridian Response, xin tạm dịch là phản ứng kích thích cảm giác tự động, các loại âm thanh hay hiện tượng khiến người ta cảm thấy dễ chịu, thoải mái) trên TikTok về bẻ khớp.
 
Vậy, bẻ khớp có hại không?
 
Bẻ khớp không làm tăng nguy cơ bị bệnh viêm khớp, dù quý vị vẫn thường nghe người ta truyền tai nhau về những cảnh báo này. Theo các nghiên cứu từ năm 1998, không có mối liên quan đáng chú ỳ nào giữa thói quen bẻ khớp ngón tay và bệnh viêm xương khớp ở tay.
 
Melikian cho biết thêm: “Một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng thói quen bẻ khớp ngón tay có thể khiến người ta bị sưng phù tay nhiều hơn và sức cầm nắm yếu hơn,” dù vẫn chưa rõ lý do vì sao sức cầm nắm lại bị ảnh hưởng.
 
Một nghiên cứu năm 2017 trên tạp chí Hand Surgery & Rehabilitation đã so sánh 35 người thường xuyên bẻ khớp ngón tay (ít nhất 5 lần mỗi ngày) với nhóm người không bẻ, và phát hiện rằng trong khi những người thường xuyên bẻ khớp có phần sụn đầu xương bàn tay (phần sụn xung quanh các khớp trên các đốt ngón tay) dày hơn những người không bẻ, nhưng sức cầm nắm của họ lại không bị ảnh hưởng tiêu cực.
 
Tuy nhiên, việc bẻ khớp không phải là không có tác hại gì. Các khớp lớn hơn, chẳng hạn như cổ và cột sống, cần được thực hiện một cách cẩn thận. Các vùng này rất phức tạp và dễ bị chấn thương cũng như hiệu ứng phụ, chẳng hạn như đau đầu, cảm giác tê rần, châm chích ở chân tay và chóng mặt nếu không được thực hiện đúng cách. Trong những trường hợp nghiêm trọng, thao tác bẻ khớp ở phần cột sống cổ thậm chí có thể dẫn đến hiện tượng phình tách động mạch (arterial dissection), hay thành động mạch bên trong bị rách, có thể dẫn đến đột quỵ.
 
Tự bẻ khớp, nếu sử dụng lực quá lớn hoặc làm không đúng cách, có thể gây tổn thương cho dây chằng, cơ bắp hoặc dây thần kinh, vì các khu vực như cổ và cột sống là “những cấu trúc phức tạp, thường xuyên phải chịu nhiều áp lực và căng thẳng.” Cột sống cũng bao quanh phần tủy sống rất nhạy cảm, tập trung nhiều dây thần kinh. Nên nếu tự mình vặn, bẻ cột sống, có thể gây nguy hiểm cho tủy sống và các dây thần kinh xung quanh. Để giảm thiểu nguy cơ tổn thương, chúng ta nên áp dụng “lực đẩy tốc độ cao, biên độ thấp” – tức là một động tác vặn mình nhẹ nhàng, nhanh chóng và chỉ vặn vừa vừa, không quá căng.
 
Vấn đề quan trọng khi tự bẻ khớp là nguy cơ sử dụng lực không đúng hoặc vặn, đẩy khớp sai hướng. Miễn là chúng ta thực hiện theo các chuyển động tự nhiên của khớp, thì tự bẻ khớp là khá an toàn. Thí dụ như khi bẻ khớp đốt ngón tay, các ngón tay không xoắn ốc mà chỉ uốn cong, nên khi bẻ khớp ta không được xoắn, vì có thể khiến dây chằng bị căng quá mức, gây tổn thương và viêm khớp. Nếu tự bẻ khớp mà thấy bất kỳ đau đớn nào, hãy ngừng bẻ ngay lập tức và đi khám bác sĩ.
 
Mặc dù phần lớn các nghiên cứu đã chỉ ra thói quen bẻ khớp ngón tay không có bất kỳ ảnh hưởng nghiêm trọng nào về lâu dài, nhưng nhiều người vẫn giữ quan điểm rằng thói quen này là không tốt. Có thể là do họ lo ngại về những tác hại tiềm ẩn chưa được phát hiện của việc bẻ khớp.

Cung Đô biên dịch
Nguồn: “Why cracking your knuckles is so satisfying—and if it’s really a bad habit” được đăng trên trang Nationalgeographic.com.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có thể các bạn đã từng nghe rằng trên khuôn mặt chúng ta có một khu vực được gọi là “tam giác nguy hiểm” hay “tam giác tử thần”, và nặn mụn ở chỗ này có thể bị nhiễm trùng nặng, dẫn đến nguy hiểm. Và tuy trường hợp bị nhiễm trùng nặng ở vùng tam giác nguy hiểm thực sự rất hiếm, việc chúng ta chú ý, cẩn trọng hơn với thói quen nặn mụn vẫn là một điều tốt.
Vừa chật vật kiểm soát đợt bùng phát sởi nghiêm trọng ở Tây Texas, các viên chức y tế công cộng vừa lo lắng về tình trạng người dân vẫn cứ tin dùng những phương thức điều trị mà Bộ trưởng Y tế Robert F. Kennedy Jr. ủng hộ (dù chưa được kiểm chứng khoa học đàng hoàng). Hậu quả là nhiều người chần chừ không chịu đi bác sĩ cho đến khi bệnh tình trở nặng. Trước nguy cơ bùng phát dịch trên diện rộng, trong tuần này, các bệnh viện và cơ quan y tế đã loan tin cảnh báo, hướng dẫn người dân nhận biết các triệu chứng sởi cần được điều trị khẩn cấp, đồng thời nhấn mạnh tầm quan trọng của việc điều trị kịp thời để tránh biến chứng nguy hiểm.
Dù được tuyên bố là đã bị xóa bỏ ở Hoa Kỳ từ 25 năm trước, bệnh sởi (measles) đang quay trở lại với tốc độ đáng báo động. Chỉ trong hai tháng, đã có 146 trường hợp mắc bệnh sởi đã được ghi nhận tại tây bắc Texas, trong đó có một trẻ nhỏ đã tử vong. Ngoài Texas, các đợt bùng phát nhỏ hơn cũng xuất hiện tại New Mexico, California, Georgia, New Jersey, Rhode Island và một số tiểu bang khác
Một nghiên cứu mới đã mang đến cái nhìn chưa từng có về cách các tế bào thần kinh trong não bộ thay đổi hoạt động trong quá trình từ trước đến sau khi trẻ chào đời. Nhóm nghiên cứu sử dụng 184 ảnh brain scan từ 140 thai nhi và trẻ sơ sinh thuộc độ tuổi thai từ 25 đến 55 tuần sau thụ thai. Thai kỳ thông thường chỉ kéo dài khoảng 40 tuần, nên với những dữ liệu này, các khoa học gia có thể so sánh những thay đổi của não bộ trước và sau khi trẻ chào đời.
Trong ba thập niên qua, thói quen sử dụng thuốc bổ sung (supplements) của mọi người đã thay đổi mạnh mẽ, từ một lựa chọn dinh dưỡng trở thành một khuynh hướng phổ biến đến mức ám ảnh. Hiện nay, hơn một nửa số người lớn ở Hoa Kỳ sử dụng supplements với hy vọng có thể chữa trị hầu hết mọi vấn đề về sức khỏe, từ thể chất đến tâm thần.
Trí nhớ kém, cơ thể mất kiểm soát, những lỗ thủng bí ẩn hình thành trong não bộ – tất cả đều là dấu hiệu của một căn bệnh hiếm nhưng đáng sợ: Bệnh Creutzfeldt-Jakob (CJD), tương tự như bệnh bò điên. Đây là một trong những căn bệnh gây thoái hóa não tàn khốc nhất, với tốc độ tiến triển nhanh chóng và không thể cứu chữa. CJD là một bệnh về não hiếm gặp, được đặt theo tên của hai bác sĩ người Đức, Hans Creutzfeldt và Alfons Jakob, những người đầu tiên mô tả về căn bệnh vào những năm 1920. Dù hiếm gặp và ít được biết đến so với Alzheimer hay Parkinson, CJD đáng sợ ở chỗ nó khiến não bộ bị “ăn mòn” theo đúng nghĩa đen.
Khi con gái ba tuổi của Colleen Henderson cho biết cô bé bị đau khi đi vệ sinh, các bác sĩ đã không quan tâm đến và cho rằng đó là nhiễm trùng đường tiết niệu hoặc táo bón, những căn bệnh thường gặp trong những năm trẻ con ở giai đoạn tập đi vệ sinh. Sau khi hãng bảo hiểm y tế của cô Henderson thông báo họ không trả cho cô chi phí siêu âm, Henderson đã bị trừ $6.000 vào thẻ tín dụng của cô. Rồi một hung tin xảy ra: Trong bàng quang của con gái nhỏ của cô có một khối u to bằng quả bưởi.
Vắc-xin (Vaccines) đã thay đổi vận mệnh của loài người. Trong thế kỷ 20, bệnh đậu mùa (smallpox) đã cướp đi sinh mạng của hơn 300 triệu người trên toàn thế giới, còn bệnh bại liệt (polio) khiến nửa triệu người tử vong hoặc bị liệt mỗi năm. Nhưng ngày nay, nhờ những tiến bộ vượt bậc trong công nghệ vắc-xin, bệnh đậu mùa đã hoàn toàn biến mất khỏi hành tinh, và bệnh bại liệt cũng đã được kiểm soát tại nhiều quốc gia.
Đồng tử đóng vai trò quan trọng trong việc điều chỉnh lượng ánh sáng đi vào mắt, tương tự như khẩu độ của máy ảnh. Do đó, nó rất quan trọng đối với tầm nhìn và cách chúng ta nhận thức môi trường xung quanh.Từ lâu, các nhà khoa học đã biết rằng kích thước đồng tử bị ảnh hưởng bởi ba yếu tố chính
Sở Y Tế Công Cộng (Department of Public Health) Quận Los Angeles vừa được thông báo về một ca bệnh sởi là người không phải cư dân Quận Los Angeles. Người này đã có mặt tại phi trường quốc tế Los Angeles International (LAX) khi đang nhiễm bệnh. Người mang bệnh sởi đã tới Los Angeles trên chuyến bay KAL11/KE11 của hãng Korean Air, hạ cánh tại ga Terminal B của phi trường Tom Bradley International (TBIT) vào ngày 19 tháng 2. Những cá nhân đã đến ga Terminal B vào ngày 19 tháng 2, từ khoảng 1 giờ chiều đến 4 giờ chiều có thể có nguy cơ phát bệnh sởi do lây nhiễm với du khách này. Phối hợp với Trung Tâm Kiểm Soát Dịch Bệnh (Centers for Disease Control), các sở y tế địa phương sẽ thông báo cho những hành khách được chỉ định vào những chỗ ngồi cụ thể có thể đã bị nhiễm bệnh trên chuyến bay KAL11/KE11 của hãng Korean Air vào ngày 19 tháng 2. Các cơ quan này phối hợp với nhau để điều tra các trường hợp có thể đã bị truyền nhiễm trên các chuyến bay quốc tế đến Hoa Kỳ.
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.