Hôm nay,  

Thắp Nén Hương Lòng Tưởng Nhớ Trần Văn Bá Và Các Liệt Sĩ

03/01/201520:17:00(Xem: 8341)

Bản Tin Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ

 

Thắp Nén Hương Lòng Tưởng Nhớ

 

          Cựu Chủ tịch Tổng hội Sinh Viên Việt Nam tại Paris, ông Trần Văn Bá bị bắt đêm 11 tháng Chín năm 1984 tại vùng An Xuyên và Bạc Liêu (hai tỉnh Nam Phần Việt Nam Cộng Hòa). Ngày 18 tháng Mười Hai, cộng sản kết án tử hình 5 tù nhân yêu nước Trần Văn Bá, Lê Quốc Quân, Hồ Thái Bạch, Mai Văn Hạnh và Huỳnh Vĩnh Sanh. Ông Trần Văn Bá từ chối ký tên xin ân xá. Cộng sản cải án tử hình ra tù chung thân cho hai ông Mai Văn Hạnh và Huỳnh Vĩnh Sanh có quốc tịch Pháp.

          Do cuộc vận động của cộng đồng người Việt tị nạn, các tổ chức quốc tế bênh vực Nhân Quyền và nhiều nước dân chủ trên thế giới, cùng chính phủ Thụy Sĩ, đã đồng thanh phản đối các bản án tử hình bất công và vô nhân đạo. Sợ công luận bất lợi có thể lan ra trên thế giới, các lãnh chúa bạo quyền Hà Nội đã ra lệnh khẩn cấp hạ sát ba tử tù Trần Văn Bá, Lê Quốc Quân và Hồ Thái Bạch trước bình minh ngày 8 tháng Giêng năm 1985 :

 

                                       Sài Gòn của chúng ta

                                       Nặng trĩu những vầng mây tang

                                       Dưới vòm trời Yên Bái

                                       Nửa thế kỷ sắt máu trôi qua

                                       Từ thực dân tới cộng sản

                                       Đem súng đạn Trung Sô

                                       Thay cho máy chém

 

                                       Nhắm bắn Anh Em

                                       Quân cuồng tín nhắm bắn

                                       Trái tim linh hồn

                                       Miền Nam Việt Nam bất khuất

                                       Giặc bao giờ hiểu được vì sao

Khủng bố chẳng làm nao núng

Niềm Tin của chúng ta

Ở ngày mai

Nơi tương lai đất nước (…)*  

                             

          Đó là một biến cố đau thương, một ngày phẩn uất, không thể nào quên đối với Người Việt tị nạn cộng sản. Từ ấy, cứ đến Ngày 8 tháng Giêng mỗi năm, nhớ lại Ước Mơ của Anh Em, Ước Mơ của những người Việt Nam yêu Nước thương Dân, biết xót thương và biết can trường.

          Ước Mơ với lòng tin nơi con người và đất nước. Lòng tin như những ngọn nến nhỏ, những vì sao long lanh trong đêm tối lịch sử dân tộc. Nhưng sẽ soi đường cho hàng hàng lớp lớp những người nô lệ cùng đứng lên và đi tới. Ước Mơ được ‘‘sống một mùa Xuân – Xuân Việt Nam’’ lúc chồi non lá biếc trên những nhánh cành mặt trời Tự Do đua nhau mọc lại. Ước Mơ với những em bé chăn trâu phất cờ lau thay ‘’cờ sao vàng chìm giữa biển máu’’. Ước mơ với những người chị những người em gái ‘’không còn quên mái tóc thề’’, ‘’Giấu nhan sắc giấu hồn quê trong lòng’’. Ước mơ vì đồng bào không muốn thấy nữa ‘’Vô duyên cờ đỏ búa liềm’’, ‘’Ai treo rũ xuống trước thềm nhà ta’’ . Ước mơ với hàng triệu người vượt biển đã quay nhìn lại lần cuối :

 

                                       Mặt trời vừa lặn trên biển Đông

                                       Ta quay nhìn lại phút sau cùng

                                       Việt Nam một chút dung nhan ấy

                                       Dẫu xa ngàn năm còn đứng trông

                                      

                              Em vẫn đợi anh, bạn đợi ta

                              Nuôi trong lòng nỗi nhớ vô bờ

                              Niềm tin địa chấn nào lay chuyển

                              Đối diện tay trần với chiến xa

 

                              Giặc cướp được đâu chiếm được đâu

                              Ta mang theo đi khắp tinh cầu

                              Quê hương tình cảm trung trinh ấy

                              Xa nhau để tìm thấy gần nhau (…)

                             

Mẹ yêu thương ơi không khóc nữa

Nước mắt dành cho mùa đoàn viên

Đau khổ nẩy mầm thành cây lúa

Các con về vàng chói cánh đồng (…)

 

Ước Mơ ngay cả trước khi bức tường ô nhục Bá Linh bị xô ngã, kéo theo sự sụp đổ của Khối Liên Sô – Đông Âu, thành trì phe xã hội chủ nghĩa của đảng xã hội đen Hà Nội. Ước Mơ của Anh Em, những người hậu sinh dấn thân, nung nấu tinh thần Yên Thế và Yên Bái, Kiên Giang và Nhựt Tảo, tinh thần Hoàng Sa 19 tháng Giêng năm 1974, trước khi tuẩn tiết :

 

                              ‘’VIỆT NAM MUÔN NĂM’’

                              Những tiếng hô sau chót

                              Dù máu tươi thuốc súng đã quánh khô

                              Ngực cháy bỏng lửa đạn

                              Vẫn còn âm vang…

 

Chúng tôi, những người đến sau, xin được nói lên và viết ra, sẽ làm chứng cho Anh Em trong chuyến hành hương trên quê hương không còn bị cộng sản áp bức, đày đọa khổ nhục :

 

Ước Mơ của Anh Em

  Đẩy lùi tội ác

  Soi thấu đêm đen

  Đang phủ trùm thiên đường chết

  Quê hương tù ngục lưu đày

  Biết bao oán thù chờ cởi bỏ

 

Biết bao vết thương sâu chưa khâu vá

  Ước mơ của Anh Em

  Nhổ bật rễ bất công

  Vun bón mầm Nhân Ái

  Tâm sự không còn dây leo sợ hãi

  Cây Hòa bình thơm nức trái Tự do.

 

  Cho Bình minh của chúng ta

  Hân hoan xòe cánh

  Cho bầy bồ câu trắng

  Đến đậu bờ vai đàn trẻ thơ

  Khoan thai gõ nhịp

  Cho đôi chim sơn ca

  Thôi rụt rè cất tiếng hót

  Cho những búp sen thanh khiết

  Vươn lên từ đầm lầy

  Giữa ngút ngàn điệp trùng bông lúa

  Nở rộ thành những gương mặt Người. *

 

*Niềm Tin của chúng ta – Đêm Vượt Biển – Con Đường Ta Đi (thơ NHBV)

Ngày 8 tháng Giêng năm 2015, chúng tôi thắp Nén Hương Lòng Tưởng Nhớ ba liệt sĩ Trần Văn Bá, Lê Quốc Quân, Hồ Thái Bạch và tất cả những Người Yêu Nước đã hy sinh hay mất tích, được biết tên hay còn vô danh.

Và xin được gởi đến quý bạn đọc bài thơ Hn Thiêng Sông Núi của thi hữu Nguyên Hoàng Bảo Việt, như Nén Hương Lòng Tưởng Nhớ…

 

Hồn Thiêng Sông Núi

 

Tưởng nhớ Trần Văn Bá và các Liệt Sĩ

 

Núi mãi trầm tư ngó xuống đồng

Bạn về thành phố bên kia sông

Trao giùm lá thư mình chép vội

Nội ngoại bà con đỡ nhớ mong

 

Giữa trái tim ương hạt ước mơ

Bông lúa chen bông lau dựng cờ

Ngày lên đường hẹn ngày sẽ đến

Nước Việt của người Việt tự do

 

Niềm tin nào đem so gang thép

Đường xa dấn bước chí không sờn

Giặc thờ Trung Sô quên tổ quốc

Ta giữ nguyên tình nghĩa sắt son

 

Khói trắng vườn cau ai đốt lá

Bâng khuâng hương lửa tối gia đình

Thao thức người đi tìm lịch sử

Sao trên rừng vì sao long lanh

 

Kín đáo bờ tre nhìn tríu mến

Giọng nói như che giấu ngậm ngùi

Qua mấy nhịp cầu vùng tạm chiếm

Gần nhau mà tưởng quá xa xôi

 

Thương cảm hai triệu người bỏ nước

Vượt bình yên hay chết hãi hùng

Ở lại sống cuộc đời súc vật

Khổ sai tập thể tù tập trung

 

Sáng tháng giêng gió lùa buốt lạnh

Tin cầm tay nửa muốn hồ nghi

Ác mộng thấy sơn ca gãy cánh

Không gian dầy đặc khối mây chì

 

Giặc say tra tấn - quân cuồng tín

Trói siết anh em sát bức tường

Đứng trước mũi súng vẫn điềm tỉnh

Thiên đường đỏ đâu bằng quê hương

 

Mùa tang núi cũng tan thành lệ

Sông quặn đau lòng Mẹ Việt Nam 

Bay từ Yên Bái về Yên Thế

Sài Gòn nghe tiếng Chim gọi Đàn.

         

        Nguyên Hoàng Bảo Việt (1985)

 

Genève tháng giêng  2015 / Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam  ở Thụy Sĩ

Ligue vietnamienne des Droits de l’Homme en Suisse

Vietnamese League for Human Rights in Switzerland
.
,

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Lúc trẻ, tôi thích Võ Hồng. Khi già, tôi ưa Võ Phiến. Ông viết không nhiều (lắm) nên tác phẩm nào tôi cũng đọc đi/đọc lại đôi lần. Xem xong là quên ngay cái tựa nhưng tên tuổi các nhân vật trong chuyện của Võ Phiến thì cứ nhớ hoài. Họ để lại những ấn tượng rất sâu trong lòng độc giả
Dali_-_The_Sacrament_of_the_Last_Supper_-_lowres Tấm tranh Bí Tích Tiệc Ly vẽ các phụ nữ bên trên là một trong những tác phẩm giá trị nhất của Dali, cũng như tại bảo tàng nghệ thuật quốc gia của Mỹ tại Washington D.C. Bao năm qua người thưởng ngoạn lẫn người Ky-tô hữu vẫn lũ lượt ghé thưởng ngoạn tấm tranh của người họa sĩ cận đại nổi tiếng người Tây Ban Nha Salvador Dali này mỗi khi có dịp đến bảo tàng. Nó như một tác phẩm nghệ thuật của nhân loại, tương tự bức tranh Bữa Tiệc Ly tưởng tượng của Leonardo da Vinci, không thuộc sở hữu hay thẩm quyền của riêng tôn giáo nào. Vậy tại sao ban tổ chức Olympic tại Paris bị chỉ trích, lên án nặng nề khi ý tưởng của họ bị diễn giải là nhại theo bức tranh Bữa Tiệc Ly và màn trình diễn là báng bổ Ky-tô giáo?
Sau khi ông Nguyễn Phú Trọng qua đời, Chủ tịch nước Tô Lâm nổi lên là ứng viên hàng đầu thay ông Trọng. Nhưng Việt Nam dưới thời Tổng Bí thư Tô Lâm sẽ như thế nào? Thắc mắc này không khó trả lời vì tập quán của CSVN là “tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách”.
Mùa Hè năm ngoái, cũng vào khoảng này đây, gần như mọi cơ quan truyền thông (trên toàn thế giới) đều hớn hở loan tin: đã tìm thấy bốn em bé biệt tăm, sau khi khiến chiếc phi cơ Cessna 206 bất ngờ bị hỏng máy và rơi xuống rừng sâu núi sâu.
Thời đại Nguyễn Phú Trọng đã khép lại sau 57 năm chuyên chính vô sản và tiếp tục độc tài Cộng sản. Ông Trong qua đời ngày 19/07/2024, thọ 80 tuổi, đã để lại một gia sản dở dang “chống tham nhũng” và “xây dựng, chỉnh đốn Đảng”...
Làm thế nào để ngăn chặn Trung Quốc tiến hành một cuộc xâm lược quân sự toàn diện nhằm chiếm Đài Loan bằng vũ lực? Sau đây là một số suy nghĩ cá nhân về vấn đề quan trọng này, tôi trình bày với tư cách là một học giả về Trung Quốc và không phải là đại diện chính thức của chính phủ Úc...
Tôi không thân thiết, và cũng chả quen biết chi nhiều với Trương Văn Dũng (TVD). Thản hoặc, mới có chút chuyện cần – cần phải trao đổi đôi ba câu ngăn ngắn – thế thôi. Tuy thế, tôi hoàn toàn không ngạc nhiên khi nghe ông bị “túm”, và bị kết án tù. Dù rất ngại làm mất lòng thiên hạ (và cũng rất sợ gạch đá tán loạn, từ khắp bốn phương) nhưng tôi vẫn phải khách quan mà nhìn nhận rằng ông Tô Lâm chưa hề bắt “lộn” một nhân vật bất đồng chính kiến nào (ráo trọi) nhất là trường hợp của TVD!
Khi bài này đến với độc giả thì Tổng Bí thư đảng CSVN, Nguyễn Phú Trọng đã vắng mặt gần một tháng mà không có lời giải thích nào của Đảng và Nhà nước Việt Nam. Lần gần nhất công chúng Việt Nam nhìn thấy ông Trọng là khi ông tiếp Tổng thống Putin thăm Hà Nội ngày 20/06/2024. Sau đó ông đã vắng mặt tại các buổi họp quan trọng...
Không ai biết chắc khi nào một đế chế sẽ sụp đổ. Chẳng ai có thể xác định chính xác thời điểm Đế chế La Mã, Bồ Đào Nha, Ottoman hay Anh kết thúc. Trong bài thơ "Waiting for the Barbarians", nhà thơ Hy lạp Constantine P. Cavafy nhiều lần khẳng định rằng những kẻ man rợ sẽ đến hôm nay. Người ta chờ đợi, như thể đây là chuyện thường nhật như việc một công ty sẽ phá sản, hay một buổi lễ ra trường vậy. Nhưng một đế chế thì sao? Liệu vào thời của mình, nhà thơ Hy Lạp Cavafy có thuộc về một đế chế nào đáng để gọi là đế chế không?
Tôi hoàn toàn (và tuyệt đối) không có năng khiếu hay tham vọng gì ráo trong lãnh vực thơ văn/thi phú. Suốt đời chỉ ước mong sao có sách báo để đọc, để thưởng thức những lời hay ý đẹp của giới văn nhân thi sỹ, là vui thích lắm rồi. Sở thích, cùng niềm vui, tuy giản dị thế thôi nhưng đôi lúc tôi vẫn bị lôi thôi vì những câu cú (vô cùng) tối nghĩa:
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.