Hôm nay,  

Tâm Tình Với ĐB VN Tại Sydney

11/4/200600:00:00(View: 8344)

Tâm Tình Với Đồng Bào Việt Nam Tại Sydney, Úc Châu

Ngồi trên máy bay trở lại Cali, tôi cứ nhớ đến những kỷ niệm tại Sydney. Tôi nhớ những chuyến đi thăm các thắng cảnh và thành phố do anh Dũng và anh Hiền hướng dẫn. Tôi nhớ các kỷ niệm tại bờ biển Pearl Beach qua 3 khóa Nhập Thất 3 ngày. Khóa sau tăng gấp đôi khóa trước mà vẫn chưa giải quyết hết nhu cầu. Nhiều đồng bào trách phiền vì muốn tham dự mà không được. Nhưng tôi vẫn phải lên máy bay theo dự tính, sau gần 1 tháng ở Sydney. Tôi phải về vì còn nhiều việc phải làm. Hẹn sẽ trở lại Sydney và có thể đi nhiều nơi khác ở Uc. Nhân tiện tôi tìm đứa cháu gái đã từng giúp đỡ tôi lúc tôi còn ở Viêt Nam…

Điều ghi đậm nét nhứt là buổi tiễn đưa tôi tại phi trường.Trên 10 thân hữu có mặt rất sớm. Nếu không xin hạn chế thì số người đưa tiễn còn nhiều hơn nữa. Trước giờ chia tay, nhiều tấm hình được chụp vội vàng để kỷ niệm lần tiễn đưa nhiều lưu luyến này. Chúng tôi đã bắt tay nhau, ôm nhau vào lòng để bày tỏ sự lưu luyến và tình thân mến, không muốn rời xa. Thật tình, chưa có lần nào, tôi được đón tiếp và tiễn đưa đầy tình thương yêu và lưu luyến như vậy.

Gần 80 đồng bào Việt Nam đã trải qua 3 ngày Nhập Thất và được dặn dò nhiều điều để đẩy lùi bịnh tật, để bảo tồn sức khỏe, để sống thọ, sống hạnh phúc và ra đi an lành. Nhưng 80 người là một thiểu số. Còn nhiều người cần đến Tiên Thiên Khí Công (TTKC) vì còn thật nhiều đồng bào đang bịnh tật do nếp sống phương Tây, do môi trường ô nhiễm nặng, do khói xăng, khói thuốc lá. Chính vì nghĩ đến những thân hữu, đến đồng bào đang bịnh khổ mà tôi  tự thấy phải viết những lời tâm tình này ngay trên máy bay.

Rất mong những lời tâm huyết này được đồng bào ở đây và các nơi khác đọc để thực hành. Đây là những điều cần làm, những điều hữu ích phải thực hiện ngay để có sức khỏe, tuổi thọ và hạnh phúc. Tôi càng nhân thấy những dặn dò này là cần thiết hơn nữa khi đến Sydney chưa đầy 1 tháng mà tôi phải bị ô nhiễm khói thuốc lá dây dưa đến gần 1 tuần. Trên 31 năm sống ở VN, ở Mỹ, tôi chưa bao giờ bị ho khan dây dưa lâu đến 3 ngày như thế mặc dù tôi đoạn thực ngay khi có dấu hiệu bị ô nhiễm. Và sau đây là những điều tôi cảm nhận được tại Sydney và tại Canberra (dù chỉ ở Canberra có 2 ngày). Mong đồng bào mình đặc biệt quan tâm.

1.Vấn đề thực phẩm tại Sydney và Canberra

Vì không có điều kiện nấu ăn như ở Cali, tôi phải đi ăn ở các nhà hàng. Tại Sydney và Canberra, phần lớn các loại thực phẩm đều giống ở Cali, Mỹ. Thực phẩm ở thị trường và ở nhà hàng đều chứa nhiều hóa chất. Chỉ cần 1 giờ sau 1 bữa ăn tại nhà hàng, tôi đã cảm nhận được ngay các phản ứng của cơ thể. Chính những thực phẩm này đã đưa đến bịnh mập phì và từ bịnh mập phì phát sinh nhiều loại bịnh tật bất trị khác. Và để chế ngự tạm thời các căn bịnh này, chúng ta lại xử dụng các loại thuốc chứa đầy hóa chất. Vì vậy, bịnh càng lúc càng trầm trọng hơn ảnh hưởng lên toàn diện thể chất và tinh thần. Rồi cuối cùng ta lại nhờ đến giải phẫu, hóa trị hay xạ trị…Nhiều người đã chết non một cách oan uổng do những sai lầm này.

Các loại thực phẩm này đã tác động lên cơ thể tôi, làm yếu sức đề kháng, nên  không hóa giải được khói thuốc lá. Tôi trở thành second smoker còn nguy hại hơn người hút. Điều quan trọng là tôi đã không dùng bất cứ loại thuốc hóa chất nào để giải quyết vấn đề mà chỉ lọc rửa phổi bằng ngưng ăn và tránh ăn các thực phẩm nhiễm độc.

Muốn tránh mập phì cùng các bịnh theo sau để bảo toàn sức khỏe, không có cách nào khác là phải giảm thiểu các loại thực phẩm độc hại, phải biết tiết thực và đoạn thực, tẩy rửa cơ thể bằng nhịn ăn và ăn uống quân bình âm dương. Các vấn đề này đã được dặn dò trong sách. Mong đồng bào đọc kỹ các sách này để nhận được một nghệ thuật sống khỏe mạnh, trường thọ, hạnh phúc và ra đi an lành.

2. Vấn đề thời tiết thay đổi bất thường.

Không biết các nơi khác như thế nào. Riêng Sydney và Canberra thời tiết thay đổi rất bất thường. Nóng và lạnh cách biệt rất xa lại thay đổi bất thường làm cho cơ thể phải thích ứng thường xuyên. Chính sự thích ứng này đã khiến cho cơ thể phải dự trữ nhiều mỡ, khiến chúng ta phải cung cấp nhiều  mỡ, đạm, đường để cơ thể dự trữ hầu thích ứng với thời tiết. Và đây là nguyên nhân căn bản nảy sinh bịnh mập phì tỷ lệ càng lúc càng cao tại nhiều nơi trên thế giới.

Phải hết sức thận trọng, điều hòa nhiệt độ khi ở trong nhà và nhứt là giữ ấm cơ thể khi đi ra ngoài. Tôi đã chủ quan và không có điều kiện giữ ấm cơ thể vì ở nhiều nơi thiếu tiện nghi, không có máy sưởi, nên hậu quả là phổi bị nhiễm lạnh cũng làm hạn chế sức đề kháng.

3. Vấn đề môi trường

Điều lạ lùng là người Việt chúng ta ở Sydney và Canberra hút thuốc nhiều quá. Hút thuốc ngay trong phòng làm việc. Hút ở bất cứ đâu. Phần lớn phòng ngủ từ tư gia, cơ quan đến motel đều nặc nồng mùi khói thuốc! Đây là nguyên nhân lớn góp phần với thời tiết thay đổi bất thường, ăn uống thực phẩm độc làm cho nhiều người bị bịnh về tim và phổi mà hình như chúng ta chưa quan tâm đúng mức. Lao phổi và ung thư không sao tránh được. Tôi đã chịu đựng mùi thuốc lá gần hết thời gian sống tại Sydney và Canberra. Thật là một cực hình hay đây là cái giá phải trả cho những ai dám lao vào con đường làm giảm bịnh khổ của chúng sinh"

Còn bên ngoài thì xe cộ đông đúc, nạn kẹt xe không thua gì Cali. Đây cũng là nguyên nhân làm cho môi trường bị ô nhiễm trầm trọng. Ơ trong nhà thở khói thuốc. Ra đường thở khói xe. Thử hỏi làm sao tránh được bịnh tật" Nhớ làm sạch không khí trong nhà, đừng cho khói thuốc. Nhớ mở cửa để không khí sạch đi vào và khi nào có thời giờ cũng nên chở nhau ra biển hay vào công viên để đưa không khí trong sạch vào sâu trong buồng phổi hay vào đầy vùng đơn điền.

Chúng ta đang sống trong các nước tự do, đời sống vật chất cao hơn đa số đồng bào trong nước. Nhưng nếu không biết cách phòng bịnh, không biết cách sống thì sức khỏe sẽ suy yếu, bịnh tật sẽ phát sinh. Mà cơ thể bịnh tật, tinh thần căng thẳng bịnh hoạn thì tự do hay tiền của, vật chất đâu có bù đắp được"

Tôi muốn chia xẻ những nhận định này với đồng bào VN ở Sydney, Canberra, Melbourne đã có cơ duyên gặp nhau, tâm tình cùng nhau, khuyên bảo nhau về vấn đề bịnh tật, sức khỏe, tuổi thọ, hạnh phúc tại các lớp Nhập Thất nơi bờ biển Pearl Beach, nhứt là với các bạn tiễn đưa tôi ra phi trường Sydney vào sáng này 28.10.06. Nhân đây tôi cũng xin chuyển đạt lời dặn dò của Thầy Thiên Trúc Đảo đến đồng bào Việt Nam Uc Châu khi tôi chuẩn bị lên đường trở về Mỹ bằng mặc khải như sau: "Nhiều đồng bào Việt Nam ở Uc Châu nhân hậu, hiền lương nên luôn luôn được cứu độ các khổ nạn. Muốn cho thân tâm an lạc phải cầu nguyện Đức Quan Thế Am Bồ Tát hay Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp. Cũng có thể tập Tiên Thiên Khí Công, Nhập Thất và cầu xin được hộ trì."

Tôi tin rằng đồng bào Việt Nam tại Uc Châu sẽ thể nghiệm nơi bản thân mình nhiều lợi ích do TTKC đem đến.  Lợi ích này tôi cũng sẽ đem đến cho đồng bào mình ở Châu Au và các nợi khác. Hạnh nguyện đi Châu Âu  đã bắt được nhịp cầu nhờ 2 thân hữu ở Sydney. Kính chúc đồng bào VN ở Uc Châu dồi dào sức khỏe, có tuổi thọ cao, luôn luôn an vui hạnh phúc và ra đi an lành. Phần tôi nay đã bình phục hoàn toàn sau một tuần đoạn thực.

Cần trao đổi thêm, nhứt là cần biết phương pháp: "Trị Bịnh Tự Nhiên Không Dùng Thuốc, Không Giải Phẫu, Không Hóa Trị, Không Xạ Trị, Tái Tạo Sức Khỏe Để Sống Hạnh Phúc, Ra Đi An Lành" của Tiên Thiên Khí Công xin quý vị gọi cho chúng tôi :

Hoa Kỳ: GS. Phạm văn Chính:  Tel: 714.891-5963  cell: 714.902-3544.

Email: [email protected],  Website: www.tienthienkhicong.org

Uc Châu: Tuấn Nguyễn  Phone: cell: 0418 279990, home: 0297866455

Canada:    Trần  Hùng: 403.829.1914 

Việt Nam: GS. Nguyễn Văn Sang: 08.8432943

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Sau ngày 30/4/1975, nếu phe chiến thắng đã có những chính sách mang lại sự hoà giải quốc gia, đối xử nhân bản với bên thua trận, thay vì cải tạo học tập, càn quét và thiêu huỷ văn hoá miền Nam, đánh tư sản mại bản, thì đã không có hàng triệu người bỏ nước ra đi và người Việt sẽ chẳng mấy ai còn nhớ đến một đất nước của quá khứ, tuy chưa hoàn toàn tự do dân chủ nhưng so với Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam thì người dân đã được tự do hơn bây giờ rất nhiều.
Tất nhiên phải “thành công” vì đảng một mình một chợ, không có ai cạnh tranh hay đòi chia phần. Nhưng việc đảng chọn cho dân bầu chỉ để tuyên truyền cho phương châm “ý đảng lòng dân”, trong khi người dân không có lựa chọn nào khác mà buộc phải đi bỏ phiếu để tránh bị làm khó trong cuộc sống.
Âm nhạc dễ đi vào lòng người, với hình bóng mẹ, qua lời ca và dòng nhạc, mỗi khi nghe, thấm vào tận đáy lòng. Trước năm 1975, có nhiều ca khúc viết về mẹ. Ở đây, tôi chỉ đề cập đến những ca khúc tiêu biểu, quen thuộc đã đi vào lòng người từ ngày sống trên quê hương và hơn bốn thập niên qua ở hải ngoại.
Những bà mẹ Việt xưa nay rất chơn chất thật thà, rất đơn sơ giản dị cả đời lo cho chồng con quên cả thân mình. Sử Việt nghìn năm đương đầu với giặc Tàu, trăm năm chống giặc Tây. Những bà mẹ Việt bao lần âm thầm gạt lệ tiễn chồng con ra trận, người đi rất ít quay về. Những bà mẹ âm thầm ôm nỗi đau, nỗi nhớ thương da diết.
Trước công luận, Eisenhower lập luận là cuộc chiến không còn nằm trong khuôn khổ chống thực dân mà mang một hình thức chiến tranh ủy nhiệm để chống phong trào Cộng Sản đang đe doạ khắp thế giới. Dân chúng cần nhận chân ra vấn đề bản chất của Việt Minh là Cộng Sản và chỉ nhân danh đấu tranh giành độc lập cho Việt Nam; quan trọng nhất là phải xem ông Hồ chí Minh là một cánh tay nối dài của Liên Xô. Đó là lý do cộng đồng quốc tế cần phải tiếp tục hỗ trợ cho Pháp chiến đấu.
Dù vẫn còn tại thế e Trúc Phương cũng không có cơ hội để dự buổi toạ đàm (“Sự Trở Lại Của Văn Học Đô Thị Miền Nam”) vào ngày 19 tháng 4 vừa qua. Ban Tổ Chức làm sao gửi thiệp mời đến một kẻ vô gia cư, sống ở đầu đường xó chợ được chớ? Mà lỡ có được ai quen biết nhắn tin về các buổi hội thảo (tọa đàm về văn học nghệ thuật miền Nam trước 1975) chăng nữa, chưa chắc ông Nguyễn Thế Kỷ – Chủ Tịch Hội Đồng Lý Luận, Phê Bình Văn Học, Nghệ Thuật – đã đồng ý cho phép Trúc Phương đến tham dự với đôi dép nhựa dưới chân. Tâm địa thì ác độc, lòng dạ thì hẹp hòi (chắc chỉ nhỏ như sợi chỉ hoặc cỡ cây tăm là hết cỡ) mà tính chuyện hoà hợp hay hoà giải thì hoà được với ai, và huề sao được chớ!
Lời người dịch: Trong bài này, Joseph S. Nye không đưa ra một kịch bản tồi tệ nhất khi Hoa Kỳ và Trung Quốc không còn kiềm chế lý trí trong việc giải quyết các tranh chấp hiện nay: chiến tranh nguyên tử có thể xảy ra cho nhân loại. Với 8000 đầu đạn hạt nhân của Nga, khoảng 270 của Trung Quốc, với 7000 của Mỹ, việc xung đột hai nước, nếu không có giải pháp, sẽ là nghiêm trọng hơn thời Chiến tranh Lạnh.
Kính thưa mẹ, Cứ mỗi tháng 5 về, nước Mỹ dành ngày Chủ Nhật của tuần đầu tiên làm Ngày của Mẹ (Mother's Day), ngày để tôn vinh tất cả những người Mẹ, những người đã mang nặng đẻ đau, suốt đời thầm lặng chịu thương, chịu khó và chịu khổ để nuôi những đứa con lớn khôn thành người.
Khoảng 4.500 người đã được phỏng vấn, trong đó có khoảng 700 người gốc Á. 49% những người được hỏi có nguồn gốc châu Á đã từng trải qua sự phân biệt chủng tộc trong đại dịch. Trong 62 phần trăm các trường hợp, đó là các cuộc tấn công bằng lời nói. Tuy nhiên, 11% cũng bị bạo hành thể xác (koerperliche Gewalt) như khạc nhổ, xô đẩy hoặc xịt (phun) thuốc khử trùng.
Nguyệt Quỳnh: Anh còn điều gì khác muốn chia sẻ thêm? Trịnh Bá Phương: Trong cuộc đấu tranh giữ đất, nhóm chúng tôi đã tham gia các phong trào khác như bảo vệ cây xanh, bảo vệ môi trường, tham gia biểu tình đòi tự do cho các nhà yêu nước, tham gia các phiên toà xét xử người yêu nước bị nhà nước cộng sản bắt giam tuỳ tiện. Và hướng về biển đông, chống sự bành trướng của Bắc Kinh khi đã cướp Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam! Và mới đây là phản đối bè lũ bán nước đã đưa ra dự luật đặc khu và dự luật an ninh mạng.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.