Hôm nay,  

Lừa Gạt Thí Sinh

10/03/201000:00:00(Xem: 4645)

Lừa Gạt Thí Sinh

Bạn,
Theo báo Sài Gòn, năm nay nhiều trường đại học tại VN tiếp tục thông báo tuyển sinh viên  năm thứ nhất vào những ngành mà những trường này đã chính thức hoặc âm thầm đóng cửa vì không đủ sinh viên theo học vào cuối kỳ tuyển sinh năm  vưà qua.  Báo SGGP ghi nhận  về các chiêu thức lừa gạt thí  sinh của một số trường qua bản tin như sau.
Mùa tuyển sinh 2009 vừa hạ màn cũng là lúc Trường Đại học Dân lập (ĐHDL) Văn Hiến TPSG ngậm ngùi thông báo: "Năm học 2009-2010 nhà trường đóng cửa 5 ngành là xã hội học, văn hóa học, Việt Nam học, tiếng Anh kinh thương và ngành điện tử - viễn thông, vì không đủ số lượng tối thiểu để mở lớp, mỗi ngành nhiều nhất cũng chưa tới chục thí sinh.
Cùng lúc đó, các ngành Trung Quốc học và Trung văn, Hàn Quốc của Trường ĐH Ngoại ngữ - Tin học (Huflit) TPSG lèo tèo vài thí sinh. Ngành tiếng Nhật của Trường ĐHDL Hùng Vương cũng kiếm không đủ chục thí sinh... Các ngành song ngữ Nga-  Anh, tiếng Pháp, tiếng Trung của Trường ĐH Sư phạm TPSG thì èo uột khi có chưa tới 20 thí sinh mỗi ngành.


Thật bất ngờ, mùa tuyển sinh năm 2010 các trường nói trên vẫn tiếp tục "đăng ký chỉ tiêu" tuyển sinh cho những ngành này, với hy vọng năm nay may hơn năm trước. Nhưng, nhìn vào cách thông báo tuyển sinh của các trường cũng thấy sự mơ hồ, không rõ chỉ tiêu cho từng ngành. Cụ thể, một số trường như Trường ĐH Huflit, Hùng Vương... thông báo tuyển sinh những ngành nói trên nhưng vẫn bỏ trống chỉ tiêu để mặc thí sinh mò mẫm. Trong khi đó, Trường ĐH Văn Hiến dù trước đó đã tuyên bố đóng cửa 5 ngành (không mở lớp) nhưng cũng vẫn đưa ra từ 60 đến 100 chỉ tiêu cho mỗi ngành. Điển hình như ngành Văn hóa học, Xã hội học, Việt Nam học đã hai năm liên tiếp vừa qua không thể mở lớp, nhưng năm nay Trường ĐH Văn Hiến vẫn cố gắng tuyển sinh với mong muốn sẽ gặp may mắn hơn. Như vậy, khi đã không đủ số lượng để mở lớp thì những thí sinh đã đậu vào các ngành học này đành lòng chấp nhận sự "động viên" của nhà trường để cay đắng học một ngành khác mà mình chẳng yêu thích gì.
Vì nguồn thu, hay nói cách khác là lo thiếu người học, là nỗi lo thường trực của các trường vào mỗi mùa tuyển sinh, nên dẫn đến nhiều trường vẫn cố gắng giữ ngành để "đăng ký chỉ tiêu". Giải thích việc tại sao thông báo đóng cửa một số ngành học nhưng rồi lại mở, ông Nguyễn Quốc Hợp, Trưởng phòng Đào tạo Trường ĐH Văn Hiến, cho biết: Trường cố duy trì những ngành này với tâm trạng còn tùy vào việc hên xui, biết đâu năm nay lại có nhiều thí sinh ghi danh thi vào.
Bạn,
Báo SGGP phân tích rằng phần lớn các ngành học ở các trường  đại học ngoài công lập chínhyếu là chạy theo phong trào, thiếu định hướng đào tạo, dù giáo trình, giảng viên chưa hoàn chỉnh. Thậm chí, mỗi năm nhiều trường vẫn cứ mở thêm ngành để tuyển sinh viên. Hậu quả là  các trường phải bố trí học ghép lớp, thuê mướn phòng học rải rác nhiều nơi.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bán ráo hết, bán sạch hết... Tiền thu vào để đâu không biết. Vì đó là bí mật của kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa vậy.
Có những lằn ranh khó phân biệt nổi. Đó là lằn ranh của tâm ý, giữa thiện và ác, thí dụ như khi đốt tiền của người khác. Đứng về mặt kinh doanh, người ta nói đó là vỡ nợ, khi doanh nhân không trả nợ nổi nữa. Nhưng có thật hay không, khi người ta gom đủ thứ tiền thiên hạ và xài cho những thứ không ai kiểm soát nổi – và có người gọi đó là lừa đảo.
Không phải Tết nào cũng vui, không phải tỉnh nào cũng vui, không phải nghề nào cũng vui.
Hình như không ai đo lường chính xác có tỷ lệ bao nhiêu công chức ngồi chơi tà tà...
Đúng như vậy. Nhiều trí thức bây giờ đã nói thẳng là cũng muốn đa đảng.
Chuyện rất lạ: các vị sư ni đã nhiều lần nói rằng cúng sao giải hạn không nằm trong giáo lý nhà Phật, nhưng các chùa Hà Nội vẫn tưng bừng nhận ghi danh làm dịch vụ để gọi là giúp dân cúng sao để giải hạn xấu.
Công chức ngồi chơi là muôn đời nói hoài, sửa hoài không nổi, chỉ vì ngồi chơi trong công sở phải là người có thế lực. Bởi vậy mới có chuyện, theo một quan chức trên báo Dân Trí rằng: “Khó xử công chức 'cắp ô' con ông cháu cha.”
Bây giờ thì bánh chưng đã đi khắp thế giơi rồi. Đơn giản vì đồng bào đang sống nhiều nơi trên thế giới, và nhiều nơi không có cộng đồng Việt đông đảo, hay là có nhưng không ai làm chuyện nấu bánh chưng nữa - một việc làm nặng nhọc nhưng không chắc đã có bao nhiêu lợi tức khi so với nhiều việc khác ở hải ngoại.
Đó là chuyện nghe hoài, nghe khắp nơi rồi: ăn thứ gì cũng sợ dính nhằm hóa chất độc. Dĩ nhiên, đây nói là dân thường thôi, không kể chuyện quan quyền hay đại gia, vì đó là tiêu chuẩn khác rồi.
Làm sao bây giờ, khi chúng ta nhìn thấy hàng khối tiền ném qua cửa sổ?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.