Hôm nay,  

Khi Người Mẫu Bán Dâm

02/06/201200:00:00(Xem: 7122)
Bạn thân,
Câu chuyện đơn giản lắm: cảnh sát bắt được một vụ bán dâm, và nhận ra là một cô người mẫu kiêm diễn viên. May mắn, cô này không nổi tiếng nhiều lắm. Như thế, đỡ tai tiếng cho làng người mẫu, vì cô Hồng Hà chưa phải là một ngôi sao đình đám.

Do vậy, dễ hiểu khi làng người mẫu muốn cách ly với cô Hồng Hà. Thông tấn VTC ghi lời Bà Thúy Hằng - Giám đốc Elite VN -- rằng, “Tôi muốn hỏi danh từ người mẫu do ai cấp phép và sử dụng ra sao? Nhiều người mẫu không ai biết được đào tạo từ đâu ra cũng vỗ ngực là người mẫu và có người đùng một cái bị bắt khi bán dâm...”

Đúng vậy, cách ly là phải, nhưng trần gian này cũng cần thấy là người mẫu không có nghĩa là khuôn mẫu về đạo đức. Vì ai cũng biết là bó rau có sâu mới là bó rau bình thường. Thêm nữa, cũng không ai quy chụp cả làng người mẫu.

Vấn đề của xã hội là tạo điều kiện để giảm thiểu các nỗi đau lòng đó, vì khi cô người mẫu Hồng Hà bán dâm, thì cả gia đình họ hàng cuả cô, cả ba mẹ anh chị em của cô đều đau lòng. Nhưng không ai nỡ từ bỏ, cắt đi đứa con của mình.

Bản tin khác của VTC có ghi lời của cô Hồng Hà, “Với số tiền kiếm được mỗi lần đi khách như vậy (1000 USD - PV), em có thể mua sắm nhiều thứ hàng hiệu, đắt tiền giống như nhiều người mẫu, diễn viên khác họ vẫn xài. Nghề bán dâm "làm rất nhanh" nhưng lại thu về số tiền lớn, vì thế em định sẽ làm vài tháng, khi nào mua được nhà và xe ô tô thì em sẽ dừng lại. Sau đó, em sẽ tập trung cho sự nghiệp diễn viên, người mẫu của mình và lập gia đình thì sẽ chẳng ai biết được điều đó. Không ngờ, mọi chuyện chẳng thể qua mặt được cơ quan công an. Khi bị các chú công an bắt, em vô cùng bất ngờ. Em bị sốc thực sự chị ạ!”

Đúng là cô có tội, vì luật pháp cấm bán dâm. Nhưng nhìn về phương diện khác: cô không gây tác hại cho xã hội, hay đúng ra mức độ cô làm nguy hại cho xã hôi mơ hồ hơn rất nhiều tội lỗi khác trên đời naỳ. Cô không lấy một xu nào của người khác, trừ giao dịch qua dịch vụ bán dâm.

Cô có làm mất mặt đất nước VN bằng chuyện một Giáo sư đại học đạo văn để gửi bài cho báo quóc tế, và rồi cả làng học giả VN phải nổi giận?

Cô có làm mất tiền của đất nước nhiều như Vinashin và Vinalines hay không?

Và cô có bứng gốc hàng trăm, hàng ngàn gia đình ra khỏi ruộng nương làng mạc bằng các màn cưỡng chế phù phép hay không?

Cô bán dâm, nhưng có bán lương tâm như nhiều vị trí thức trong các giao dịch khác không?

Không, cô chỉ đem niềm vui thân xác cho người mua dâm, và không làm mất xu nào của đồng bào. Cùng tận, bán dâm không phải là tội đối với nhiều nước Bắc Âu, và lẽ ra những người không ưa cô nên đề nghị trục xuất cô sang Bắc Âu cho “họ xấu mặt với nhau,” thế mới phải lẽ.

Ý kiến bạn đọc
05/06/201201:09:58
Khách
Tôi hoàn toàn đồng ý quan điểm của bài người mẩu bán dâm . Xả hội đua đòi, dẩn dụ con người lôi vào vòng xoáy nào siêu xa, nào căn hộ cao cấp, hàng hiệu . Người đẹp diển viên Teen của hà thành Hoàng thuỳ Linh củng chẳng nghèo như các người đẹp miền sông nước biết nhiều kiểu điệu nghệ tán tợn với con trai bác Nhanh trên giường tôi thấy kinh tởm hơn mà thấy báo chí lề phải có đem ra bình luận đàm tấu nhiều đâu .
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Văn bằng đại học trên nguyên tắc sẽ mở ra nhiều cánh cửa thành công, vì nó không chỉ làm cho người giữ văn bằng niềm tự hào vì đứng biệt lập với đám đông đa số, nhưng cũng chứng tỏ một tri thức cần thiết cho một số việc chuyên môn.
Đó là một chữ lạ, “truyện ngôn tình.” Thực ra, thể văn chương này không lạ. Nhưng lạ chỉ là, khi thể truyện này tạo thành một niềm say mê cho tuổi trẻ Việt Nam một cách bất thường. Chúng ta có thể thắc mắc: tại sao tuổi trẻ quay đầu với xã hội, và để rồi vùi đầu vào trang sách truyện ngôn tình?
Có những chuyện không thể cứ để xảy ra hoài. Bởi vì, người xưa nói, như chim thoát chết sau khi bị tên bắn, từ đó về sau hễ gặp cành cong là nghĩ tới cung. Người tất nhiên cũng có những nỗi quan tâm tương tự.
Công ty nào cũng thế, luôn luôn đòi hỏi người lao động phải có khả năng hoàn tất công việc được giao phó. Nghĩa là, đúng nghề, đúng việc.
Cuộc đời luôn luôn đổi dời. Không có gì bất biến, trường cửu. Tuổi thanh xuân của chúng ta rồi già, rồi suy yếu. Những ngôi làng tại Việt Nam cũng thế, những nét truyền thống mờ nhạt dần. Tất nhiên là, đổi mới phaỉ có tốt và cả xấu, ai cũng biết.
Một thời chúng ta nhìn các thầy giáo, cô giáo như những vị thần linh... nhưng bây giờ thì không như thế nữa.
Một thời, chúng ta từng ngồi đọc sách ở các thư viện Sài Gòn. Nơi đó, thời đó, chữ nghĩa còn là cái gì rất mực thiêng liêng.
Hãy hình dung rằng, khi các em bé tiểu học đọc sử, nhìn hình Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Nữ Tướng Bùi Thị Xuân... cỡi voi, chỉ huy quân binh ra chiến trường... và rồi sẽ hỏi, xem con thú gì khổng lồ lạ kỳ, đang sử dụng thay cho ngựa chiến...
Có những điều như dường bất khả vẫn xảy ra trong đời naỳ. Không, chúng ta không bàn chuyện phép lạ, hay bất kỳ những gì siêu nhiên nơi đây. Chỉ bàn về cõi người của mình thôi.
Chúng ta đang sống trong một thời lắm bệnh, và do vậy để chữa lắm bệnh tất phải có thuốc đa dụng, đa năng... Làm sao tìm ra phương thuốc đa dụng,đa năng?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.