Hôm nay,  

Khi Voi Biến Mất

01/09/201200:00:00(Xem: 8827)
Bạn thân,
Hãy hình dung rằng, khi các em bé tiểu học đọc sử, nhìn hình Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Nữ Tướng Bùi Thị Xuân... cỡi voi, chỉ huy quân binh ra chiến trường... và rồi sẽ hỏi, xem con thú gì khổng lồ lạ kỳ, đang sử dụng thay cho ngựa chiến...

Và rồi, thầy cô trong lớp sẽ nói rằng đó là con voi. Thầy cô sẽ ngưng một chút, với giọng nghiêm và buồn để giải thích tiếp... loài voi đã bị xóa sổ tại VN rồi.

Viễn ảnh đó có thể xảy ra. Không xa đâu. Một nhà sử học tên tuổi đã nói rằng, “Để voi tuyệt chủng là có tội với tổ tiên.”

Bản tin trên thông tấn VnExpress viết:

“Nhà sử học Dương Trung Quốc đau xót khi nghe tin hai con voi bị giết chết ở vườn quốc gia Yok Đôn và cho rằng để voi tuyệt chủng là có tội với cả tổ tiên, chứ không chỉ với những cam kết quốc tế.

Nghe tin hai con voi chết ở vườn quốc gia Yok Đôn, ông Dương Trung Quốc nói: "Cảm nhận của tôi là bất lực không chỉ trước việc ngăn chặn hiện tượng giết voi mà trước hết là với sự 'hoàn lương của con người đối với con voi', trong đó có cả trách nhiệm của nhà nước".

Theo ông Quốc, mọi chứng minh về lý thuyết và thực tiễn đều cho thấy voi đang đứng trước nguy cơ tuyệt chủng ở Việt Nam. Voi nhà không sinh sản và đang bị khai thác đến kiệt quệ, trong khi voi rừng mất môi trường sống, xung đột với người và bị người săn trộm. Ngay cả voi nhà cũng tổn thương vì lòng tham của con người.

"Những năm trước giới chuyên môn đã cảnh báo 10 năm sau voi sẽ tuyệt chủng ở Việt Nam. Nếu dự báo đó là đúng thì chỉ còn 8 năm nữa. Tôi thì nghĩ hệ quả này sẽ đến sớm hơn nữa nếu không có giải pháp quyết liệt", ông Quốc nhận định...

...Theo nhà sử học Dương Trung Quốc, có nhiều nguyên nhân khiến số lượng voi suy giảm, trong đó quan trọng nhất là chưa có sự quan tâm của các cơ quan nhà nước. "Cũng biết rằng bảo tồn là khó nhưng tại sao các quốc gia khác trong khu vực như Thái Lan hay Indonesia làm được mà chúng ta lại không? Tôi tâm đắc với ý kiến rằng ta phải biết xấu hổ với điều tổ tiên làm được, thiên hạ làm được mà ta không làm được", ông Quốc nói.

Theo các chuyên gia, tuyệt chủng voi không phải là việc nhỏ như nhiều người nghĩ, nếu biết rằng con voi không chỉ là động vật quý hiếm mà còn linh thiêng với dân tộc ta.

"Có thấy hình ảnh con voi đã được thuần dưỡng đúc trên trống đồng từ hàng ngàn năm nay, có thấy voi phục hay voi thờ trong các đình đền, có thấy hình tượng các vị anh hùng dân tộc như Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Quang Trung cưỡi voi đánh giặc..., mới thấy để voi tuyệt chủng ở nước ta là có tội với cả tổ tiên chứ không chỉ với những cam kết quốc tế", ông Quốc nói.”

Làm sao bây giờ? Không nên nói rằng vì dân trí thấp... Thực sự, người dân bình thường làm gì có quyền lực mà bảo vệ voi được.

Nhưng có đổ tội cho nhà nước thì đây là chuyện xa vời. Tới như cột xi măng còn bị rút ruột để thành cột tre... Thôi thì, tương lai đành xem hình voi trên giấy vậy thôi.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Văn bằng đại học trên nguyên tắc sẽ mở ra nhiều cánh cửa thành công, vì nó không chỉ làm cho người giữ văn bằng niềm tự hào vì đứng biệt lập với đám đông đa số, nhưng cũng chứng tỏ một tri thức cần thiết cho một số việc chuyên môn.
Đó là một chữ lạ, “truyện ngôn tình.” Thực ra, thể văn chương này không lạ. Nhưng lạ chỉ là, khi thể truyện này tạo thành một niềm say mê cho tuổi trẻ Việt Nam một cách bất thường. Chúng ta có thể thắc mắc: tại sao tuổi trẻ quay đầu với xã hội, và để rồi vùi đầu vào trang sách truyện ngôn tình?
Có những chuyện không thể cứ để xảy ra hoài. Bởi vì, người xưa nói, như chim thoát chết sau khi bị tên bắn, từ đó về sau hễ gặp cành cong là nghĩ tới cung. Người tất nhiên cũng có những nỗi quan tâm tương tự.
Công ty nào cũng thế, luôn luôn đòi hỏi người lao động phải có khả năng hoàn tất công việc được giao phó. Nghĩa là, đúng nghề, đúng việc.
Cuộc đời luôn luôn đổi dời. Không có gì bất biến, trường cửu. Tuổi thanh xuân của chúng ta rồi già, rồi suy yếu. Những ngôi làng tại Việt Nam cũng thế, những nét truyền thống mờ nhạt dần. Tất nhiên là, đổi mới phaỉ có tốt và cả xấu, ai cũng biết.
Một thời chúng ta nhìn các thầy giáo, cô giáo như những vị thần linh... nhưng bây giờ thì không như thế nữa.
Một thời, chúng ta từng ngồi đọc sách ở các thư viện Sài Gòn. Nơi đó, thời đó, chữ nghĩa còn là cái gì rất mực thiêng liêng.
Có những điều như dường bất khả vẫn xảy ra trong đời naỳ. Không, chúng ta không bàn chuyện phép lạ, hay bất kỳ những gì siêu nhiên nơi đây. Chỉ bàn về cõi người của mình thôi.
Chúng ta đang sống trong một thời lắm bệnh, và do vậy để chữa lắm bệnh tất phải có thuốc đa dụng, đa năng... Làm sao tìm ra phương thuốc đa dụng,đa năng?
Bạn có bao giờ nghĩ rằng chúng ta là những người ưa nhậu? Vậy mà dưới mắt nhiều người ngoại quốc, hình ảnh đàn ông Việt Nam ưa nhậu lại là ấn tượng khó quên của họ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.