Hôm nay,  

Trẻ Em Bị Chối Bỏ

15/06/201300:00:00(Xem: 8412)
Phá thai là câu chuyện lương tâm nhức nhối tại Việt Nam.

Báo Lao Động hồi năm ngoái cho biết Thống kê đã cho thấy Việt Nam có tỷ lệ nạo phá thai ở độ tuổi sinh sản cao nhất ở khu vực Đông Nam Á.

Báo này viết rằng, theo thống kê của BV Phụ sản Trung ương, trong hơn 5.000 ca nạo phá thai mỗi năm có tới 30% thai phụ dưới 24 tuổi. Tại BV Phụ sản Hà Nội số phụ nữ dưới 20 tuổi nạo phá thai chiếm hơn 20%.

Mình không hình dung nổi con số 30% thiếu nữ dưới 24 tuổi phá thai, vì như thế là khi nhìn thấy 3 cô trước mắt, là có 1 cô nạo phá rồi.

Báo Dân Việt mới tháng 5-2013 ghi con số cụ thể hơn, từ thống kê của Hội Kế hoạch hóa gia đình Việt Nam công bố ngày 13.5, mỗi năm cả nước có khoảng 1,2- 1,6 triệu ca nạo phá thai, trong đó 20% ở lứa tuổi vị thành niên.

Báo Dân Việt ghi thêm:

“Lứa tuổi 16-19 chiếm 90,7%, học sinh, sinh viên chiếm 70,9%. Đáng chú ý, 90,3% các em biết nguy cơ mang thai khi quan hệ tình dục nhưng có tới 83,3% các em không dùng biện pháp tránh thai nào. Vì thế, 32,3% các em đã có tiền sử nạo hút thai trước đó.”

Nhức nhối, đau lòng. Chẳng thể làm sao mà lương tâm an ổn. Mới hôm qua, báo kiến Thức đăng bài viết trên báo Công Lý về các vong hồn hài nhi tụ tập về Chùa Từ Quang ở Bình Chánh, Sài Gòn.

Bản tin có nhan đề “Kỳ lạ ngôi chùa nuôi dưỡng vong hồn hài nhi” cho biết Chùa Từ Quang nằm ven quốc lộ 1A, xã Tân Kiên, huyện Bình Chánh, TP.SG.

Phóng viên báo Công Lý đã trực tiếp tới thăm chùa này, thấy nơi khu nhà bên cạnh chánh điện có tượng của nhiều hài nhi quây quần, vui cười chạy nhảy dưới chân bên một vị phật. Dưới chân chúng là sữa, bánh kẹo, trái cây... chắc là của phật tử cúng nguyện. Sư cô Như Lan giải thích với phóng viên đó là nơi thờ cúng vong hồn những đứa trẻ không được chào đời. Mỗi ngày nhà chùa đều đặn cúng cháo cho các cháu...

Khách lạ mới đến có thể ngạc nhiên nhưng những người ở trong và xung quanh chùa đều như nghe được tiếng những đứa trẻ gọi nhau í ới, leo trèo cười đùa trên những tán cây quanh chùa như cảnh thật. Sư cô kể, trước đây, vong linh các cháu chưa đông như bây giờ. Nhưng từ khi nhà chùa tổ chức lễ cầu siêu cho các thai nhi bị chối bỏ, chúng tìm đến ngày một đông. “Người phá bỏ thai nhi từ khắp nơi đến đây sám hối. Vong hồn chúng theo đến rồi ở lại nơi đây.”


Bài báo viết: “Mỗi đợt cầu siêu, có đến hàng ngàn người nêm chặt sân chùa, nhiều người trong số đó bị vong hồn bọn trẻ nhập vào, người chạy nhảy tung tăng, người khóc đòi quà như con nít. Chứng kiến cảnh đó, không ai không tin vong hồn những đứa trẻ thật sự hiển linh.”

Nhiều người kể với Sư cô rằng họ tìm đến chùa rất tình cờ. Có khi đi ngang qua chùa. Đêm về nằm mơ thấy sinh linh bé nhỏ mình phá bỏ lúc trước hiện hồn về báo mộng nhờ cha mẹ mang chúng vào chùa để được vui chơi với chúng bạn. Sáng tỉnh ra, những người ấy làm theo lời mách bảo, từ đó vơi đi phần nào cạm giác tội lỗi. Họ thường đến chùa khấn nguyện vì tin chắc rằng vong hồn con mình đang ở trong đó.

Gần chùa là nhiều khu công nghiệp nhiều công nhân nữ nên trước đây nạn phá thai xảy ra như cơm bữa. Nhiều cô phá thai xong vào chùa sám hối. Cũng từ đó, nhà chùa khai sinh lễ cầu siêu cho các sinh linh như vậy vào rằm tháng tám âm lịch hàng năm. Đại đức Thích Giác Thiện, Trụ trì chùa Từ Quang giải thích rằng lúc đó là tết truyền thống của những em bé trẻ thơ ngây. Nhưng thật tội nghiệp cho những sinh linh vô tội ở thế giới bên kia đang khóc thầm không được ai chia sẻ. Nhà chùa tổ chức đại lễ cầu siêu cũng coi như là dịp kỷ niệm ngày giỗ hội cho các bé vô thừa nhận.

Lễ tổ chức từ năm 2009, mỗi lần có cả chục ngàn người đến cầu siêu, sám hối. Những người đến đây điền tên các cháu vào bài vị. Toàn những cái tên nghe nhói lòng: Vô Danh, Vô Phước, Rơi, Rớt, Bỏ, Lầm... Người ta không biết rằng các cháu vẫn hiển hiện trong thế giới tâm linh nên rất tủi phận khi mang những cái tên như vậy. Hồi trước, người đến chùa khắc những cái tên này vào các thân cây. Người ta kể lại, trên những cái cây ấy lúc nào cũng nghe tiếng khóc ai oán. Bây giờ hết rồi, mỗi người đến lễ cầu siêu ghi số lần phá bỏ, nhà chùa sẽ đặt tên cho từng sinh linh một cái tên đàng hoàng.

Buồn vậy... mới thấy, phá thai cũng là giết người. Không có cách nào chạy được nhân quả tội này. Và nhiều cô cuối cùng đã sám hối, gửi bàì vị con vào chùa để nghe kinh.

Rồi Liên hội Phụ nữ có cách nào để cưu mang các thai phụ trẻ để làm giảm các con số đau lòng này chăng?

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đó là một chữ lạ, “truyện ngôn tình.” Thực ra, thể văn chương này không lạ. Nhưng lạ chỉ là, khi thể truyện này tạo thành một niềm say mê cho tuổi trẻ Việt Nam một cách bất thường. Chúng ta có thể thắc mắc: tại sao tuổi trẻ quay đầu với xã hội, và để rồi vùi đầu vào trang sách truyện ngôn tình?
Có những chuyện không thể cứ để xảy ra hoài. Bởi vì, người xưa nói, như chim thoát chết sau khi bị tên bắn, từ đó về sau hễ gặp cành cong là nghĩ tới cung. Người tất nhiên cũng có những nỗi quan tâm tương tự.
Công ty nào cũng thế, luôn luôn đòi hỏi người lao động phải có khả năng hoàn tất công việc được giao phó. Nghĩa là, đúng nghề, đúng việc.
Cuộc đời luôn luôn đổi dời. Không có gì bất biến, trường cửu. Tuổi thanh xuân của chúng ta rồi già, rồi suy yếu. Những ngôi làng tại Việt Nam cũng thế, những nét truyền thống mờ nhạt dần. Tất nhiên là, đổi mới phaỉ có tốt và cả xấu, ai cũng biết.
Một thời chúng ta nhìn các thầy giáo, cô giáo như những vị thần linh... nhưng bây giờ thì không như thế nữa.
Một thời, chúng ta từng ngồi đọc sách ở các thư viện Sài Gòn. Nơi đó, thời đó, chữ nghĩa còn là cái gì rất mực thiêng liêng.
Hãy hình dung rằng, khi các em bé tiểu học đọc sử, nhìn hình Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Nữ Tướng Bùi Thị Xuân... cỡi voi, chỉ huy quân binh ra chiến trường... và rồi sẽ hỏi, xem con thú gì khổng lồ lạ kỳ, đang sử dụng thay cho ngựa chiến...
Có những điều như dường bất khả vẫn xảy ra trong đời naỳ. Không, chúng ta không bàn chuyện phép lạ, hay bất kỳ những gì siêu nhiên nơi đây. Chỉ bàn về cõi người của mình thôi.
Chúng ta đang sống trong một thời lắm bệnh, và do vậy để chữa lắm bệnh tất phải có thuốc đa dụng, đa năng... Làm sao tìm ra phương thuốc đa dụng,đa năng?
Bạn có bao giờ nghĩ rằng chúng ta là những người ưa nhậu? Vậy mà dưới mắt nhiều người ngoại quốc, hình ảnh đàn ông Việt Nam ưa nhậu lại là ấn tượng khó quên của họ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.