Hôm nay,  

Xã Nghèo ‘5 Không’

3/15/200600:00:00(View: 6351)
Bạn,

Theo báo SGGP, tại tỉnh Cà Mau có 1 xã được cư dân địa phương gọi là "xã 5 không": không điện, không đường, không trường, không trạm y tế và không chợ. Đó là xã Tân Hải, thuộc huyện Phú Tân. Xã này chỉ cách trung tâm huyện vài cây số nhưng giống như một ốc đảo, muốn vào xã, không thể đi bằng đường bộ, phải thuê đò máy chạy vào. Ngoài "5 không" kể trên, xã này còn không ít cái thiếu khác bởi vì người dân nơi đây còn chịu nhiều thiệt thòi, thiếu thốn, khó khăn. Báo SGGP ghi nhận thực trạng tại xã này như sau.

Tại xã Tân Hải, tuyến đường chính nối liền với các địa phương cỏ dại mọc um tùm, chưa có đường mòn, đứt đoạn. Nay là mùa khô, người dân đạp cỏ dại mà đi. Mùa mưa lầy lội, quần vắt vai lội bộ. Đi lại khó khăn, tốn kém cộng với đời sống nghèo khổ làm cản bước các em học sinh đến trường đúng độ tuổi. Túp lều của vợ chồng anh Lê Văn Hải ở ấp Thanh Đạm xã Tân Hải dựng sát mé sông, núp dưới mấy cây dừa tóp ngọn vì nước mặn. Trông túp lều bé xíu, buồn hiu, giống như nhà của dân từ nơi khác di cư đến. Nhưng không, anh Hải là người địa phương. Cha mẹ anh cũng có đất nhưng vì bệnh tật, nghèo đói, phải sang bán thành trắng tay. Anh Hải buồn rầu nhìn lên bàn thờ lạnh tanh, không nhang đèn: "Nghèo khổ lắm mấy anh ơi. Mẹ tôi mới mất hôm 28 Tết rồi, phải xin đất của bà con để chôn cất. Vợ chồng tôi làm ngày nào ăn ngày nấy. Kiếm cơm ăn không đủ nên tụi nhỏ học hành trễ.

Ngày trước, đất đai ở Tân Hải là vườn dừa, ruộng lúa... Từ năm 2001 đến nay, Tân Hải chuyển dịch sang nuôi tôm, màu xanh biến mất, đất đai nhiễm mặn. Một cư dân tên là Trần Văn Nhiều cho biết, gia đình ông vay 12 triệu đồng để đào vuông, mua giống tôm thả nuôi. Tôm chết hoài, không đủ mua gạo ăn, làm sao trả nợ. Ông lại được vay thêm nợ mới để trả nợ cũ. Nợ chồng nợ lên đến 39 triệu đồng. Ông Nhiều bảo, từ năm ngoái đến nay, thu hoạch tôm mỗi đêm chỉ vài ngàn đồng. Đất đai thiếu, các con của ông phải đi đào đất mướn hoặc xuống biển đi bạn. Con cháu ông thì nhiều nhưng không người nào học hết bậc tiểu học trường làng. Trời chạng vạng tối, trong nhà ông đèn dầu leo lét. Ông ra ngồi bên hiên, tiện thể trông lũ cháu nội, ngoại. Giọng ông rầu rầu: "Tôi là người cố cựu ở đây. Ngày trước, vợ chồng có 12 sào đất. Đất đai vẫn vậy, không nở ra. Còn vợ chồng tôi có 8 người con đã có vợ chồng, sinh đẻ mấy chục đứa cháu nội ngoại. Từng ấy con người chia nhau 12 công đất để ở, để ăn thì làm sao đủ""

Bạn,

Cũng theo báo SGGP, xã Tân Hải có 946 gia đình mắc nợ ngân hàng 22.3 tỷ đồng, đã nhiều lần đáo hạn bằng cách vay mới trả nợ cũ. Loanh quanh với xã Tân Hải một ngày, phóng viên cảm thấy khó nói hết "những gì người dân phải đối mặt trong năm dài tháng rộng. Nhưng những mái nhà lá rách, cây cối xác xơ, kinh rạch cạn kiệt, vuông tôm phơi đáy khiến những ai có dịp đến với Tân Hải không khỏi nao lòng."

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Theo ghi nhận của báo quốc nội, gần 30 năm qua, hàng chục ngàn dân ở Thủ Đức phải dùng nước không bảo đảm vệ sinh. Điều nghịch lý là nhiều gia đình sống gần nhà máy nước Thủ Đức nhưng luôn "khát nước". Tại nhiều khu vực, nguồn nước để người dân sử dụng chủ yếu vẫn là giếng khoan. Mặc dù độ sâu của giếng thường trên 60m
Tại ở ấp Chánh Mỹ, thị xã Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương, sáng nào người dân cũng thấy một ông lão trạc 80 tuổi mặc cái áo bành tô, quần "bò" bạc màu, đầu trần, chân mang đôi dép da có quai hậu ngồi trên chiếc ghế đá ở đường Bạch Đằng - cạnh bờ sông chuẩn bị cho một ngày mới với công việc đánh xe ngựa. Ông lão này là một trong hai người đánh xe ngựa cuối cùng ở thị xã tỉnh lỵ Bình Dương
Theo báo Thanh Niên, công an CSVN thành phố Sài Gòn vừa bắt 1 tay đạo chích thuốc hàng cao thủ: chỉ trong vòng hơn 1 năm, trộm liên tục đột nhập vào các cơ quan công quyền CSVN (có nhân viên bảo vệ hẳn hoi) giữa ban ngày và ung dung dắt ra khỏi cổng hàng chục chiếc xe của các quan chức, nhân viên. Báo TN ghi lại "thành tích đạo chích" của kẻ trộm này như sau.
Trong thời gian gần đây, tình trạng chơm bản quyền khơng chỉ xảy ra trong giới soạn nhạc, mà cịn lan sang sân khấu cải lương, thoại kịch, và cả hài kịch. Về sân khấu hài, thành phần bị chơm bản quyền là những diễn viên từ quê lên tỉnh. Lợi thế của những diễn viên nàu là biết ca vọng cổ, nên việc sáng tác các tiểu phẩm hài kịch "mì ăn liền" khơng khĩ
Tại SG, có 1 thanh niên kiếm sống nhờ dịch vụ trang điểm cho gái bán bar. Chỉ với bộ đồ nghề đơn giản vài ba thỏi son; hai cây chổi quét mặt loại lớn, nhỏ; một cây chì kẻ; hai, ba hộp phấn màu..., nhưng qua bàn tay của thanh niên này, khuôn mặt các cô phục vụ bar trở thành một "thế giới nổi loạn". Tin Nhanh VN viết về thanh niên này như sau.
Tại VN, luật sư được dân gian gọi là "thầy cãi", phần nào chỉ sự ăn nói khôn khéo của họ trước pháp đình. Tuy nhiên, đôi khi họ cũng phải vướng vào tình cảnh "thần khẩu hại xác phàm". Báo Thanh Niên ghi lại 1 số trường hợp như sau. Cuối tháng 8/2004, ông Nguyễn Xuân Ngữ (59 tuổi, ngụ tại phường Long Thạnh Mỹ, Quận 9, TP.SG) đã gửi đơn đến Tòa án Quận 9
Theo báo quốc nội, toàn thành phố SG có 57 nhóm hài đang hoạt động, trong số đó có đến 2/3 số diễn viên xuất thân từ các đoàn cải lương miền Tây Nam phần. Các đoàn tan rã, họ lên Sài Gòn đi tấu hài kiếm sống. Để được làm diễn viên hài có khi họ phải trả bằng nước mắt.Khi sân khấu cải lương lâm vào cảnh đìu hiu, nhiều nghệ sĩ cải lương rẽ sang nghề tấu hài để nuôi sống gia đình và bản thân.
Tại Sài Gòn, nhà hàng, quán nhậu là nơi tiếng hát bị át đi bởi tiếng cười, nói và tiếng cụng ly của dân ăn nhậu. Do vậy, những nơi này là điểm dừng chân của các ca sĩ mà "sự nghiệp" âm nhạc "lận đận" hay đã kết thúc ở các phòng trà.Báo Người Lao Động ghi nhận tình cảnh của những ca sĩ hát ở quán nhậu qua đoạn ký sự như sau.
Theo báo quốc nội, trên con đường Lê Công Kiều, quận 1 TPSG, có 1 khu phố với những cửa hàng nho nhỏ khiêm tốn bày bán các mặt hàng đồ cổ và đồ mỹ nghệ. Đây là địa chỉ khá quen thuộc của du khách trong và ngoài nước. Việc kinh doanh đồ cổ và giả cổ tại con đường này bắt đầu từ những năm 1980 và bắt đầu phát đạt từ thập niên 1990
Miền Trung có nhiều chuyện lạ, hấp dẫn. Trong đó, nhiều người xếp chuyện làng bắt hổ Thủy Ba của tỉnh Quảng Trị là đặc biệt nhất. Hổ Thủy Ba thường ăn thịt người nên làng Thủy Ba sinh ra cái nghề hiếm thấy trong thiên hạ: nghề bắt hổ. Báo SGGP kể như sau.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.