Hôm nay,  

Bé Viết Văn Việt/ Bài Dự Thi Số 699: Ăn Côm (Cơm)

4/8/201200:00:00(View: 49361)
Cô giáo Cành Hồng phụ trách các lớp mới học tiếng Việt, các em viết còn sai chính tả nhiều lắm, nhưng cô không ngừng khuyến khích các em viết, rồi cô chiụ khó sửa lỗi, giảng dạy cho các em, nên các em rất thương mến cô giáo Cành Hồng. Hôm nay, cô giáo đưa vào mục dự thi bài viết của em Philippe Trần, với lời lẽ đễ thương của tuổi hồn nhiên.

phillip-tran

Phillip Trần
ĂN CÔM (CƠM)

Em thít (thích) ăn cơm thứt (thức) ăn mẹ em nấu, em khôn (không) thích ăn đồ ăn Mỹ, nhưng đi học em phải ăn bánh mì với ham. Em rất thít (thích) ăn chả lụa, nhưng mẹ em nói ăn chả lụa có chất độc, lâu lâu mẹ em nấu em mới được ăn. Em khôn (không) thít (thích) uống sữa, em chỉ thít (thích) nước táo, nhưng mẹ em bắt em mỗi ngày uống 2 ly sữa và khôn (không) cho em uống nước (nước) táo vì có nhiều đường. Bố em nói em muốn ăn gì cùn (cũng) được vì em còn nhỏ và chạy nhảy nhiều.


Buổi chiều em được ăn cơm nhiều vì có bố em ở nhà. Em thít (thích) canh chua, cá kho, thịt kho với tậu (đậu) hũ (hủ), trứng chiên với thịt, canh hổ khoa (qua), canh dưa chua với thịt bò, giá xào, rau muốn (muống) xào.

Em còn thít (thích) ăn các hột khi em coi TV như hột điều, đậu phọng, đậu nành..., lâu lâu em trốn khôn (không) uống sữa và mẹ biết mẹ khôn (không) cho em coi TV.

Phillip Trần
Lớp Bốn Trường Vista, Simi Valley

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Mùa hè, ba mẹ em cho em về Việt Nam thăm bà ngoại. Bà ngoại em ở dưới quê xa lắm, phải đi xe hơi mất nhiều giờ, và em rớt (rất) là mệt vì trời nón (nóng).
Đúng hôm nay, các bạn thiếu nhi được đến tham dự ngày phát Giải “Bé Viết Văn Việt”, cũng như hàng năm, giải “mầm non” này được dựa vào những cây “thông lớn” vững chãi.
Bà phù thủy đã cho người đàn bà hiếm muộn một hạt lúa. Người đàn bà đem về trồng, hạt lúa mọc mầm thành một cây hoa và cô bé tí hon ở giữa nhụy của bông hoa đó.
Chị em tên là Bảo Trân, tên ở nhà là chị bé Nhỏ, mà em đâu thấy chị nhỏ, chị cao lắm, mà gầy, gầy ốm thì đâu phải là bé.
Mình tên là Bích Đào, tên Mỹ của mình là Catherine. Năm nay mình 10 tuổi. Vì ba mình là Mỹ lai da den, nhiều đời, nên khi sinh ra mình, da mình không trắng, mà nâu.
Cô bé Tí Hon ngồi trên tàu lá sen, khóc sướt mướt vì không muốn ở nhà của lão cóc và không muốn lấy thằng con gớm ghiếc của lão cóc già.
Đã nhiều năm, tôi không hề nghỉ Hè vì tôi chẳng đi đâu. Hơn nữa, Trung Tâm Việt Ngữ nơi tôi cộng tác vẫn mở lớp Hè cho các em,
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.