Thơ: Lai Kiếp

23/05/200500:00:00(Xem: 7605)
Trong hố xương những con bò nằm
nhai lại tiền kiếp. Câu hỏi lớn:
Dòng sông vị lai. Và số phần
mai sau những kiếp thuyền trôi nổi.

Trò chơi ô ăn quan (chữ) sắp
xếp từ ấu THƠ. Mỗi ngày một
lớn lên đắp đỗi qua ngày chiếc
đinh đóng giữa tim cuồng loạn. Máu.

À phải máu rải rắc những cánh
hồng trên đường đi vạn dặm. Con
thò lò ngửa mặt lên trời cười
khóc canh bạc đời thâu đêm mòn

mỏi trông chờ. Có ai nghe tiếng
hú tàn khốc bên kia bờ vực.
Đứng dậy mà đi. Nhìn. Máu xương
bầm dập. Đứng dậy mà đi cào

sạch phố nhà xuống mồ tập thể!
Có ai nghe tiếng rên khóc tỉ
tê vọng từ lòng đất. Con sông
đến rồi đi hai bờ tang trắng.

Con bò khóc rồi cười một ngày
hóa điên. Trăng ấu THƠ nổ tròng
con mắt. Sợi quang đỏ túa chụp
xuống đời những bóng ma sục sạo.

Thuyền và rong. Cùng trôi đi, rong
còn vướng mắc ở lại. Nền thép
sắt óng ả khách phương. Đứng dậy
mà đi bộn bề tứ tán. Quăng

mình lên mỗi đầu gia tốc bay
khắp hành tinh. Có lẽ nào CON
BÒ THƠ và những muà tương tư
buồn bã nằm. Thiên thu tràng hạt.

HOÀNG XUÂN SƠN
03 fevrier 2001
http://thotanhinhthuc.com/

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Những tờ thư cũ tôi vừa thấy Màu giấy vàng hoe em tóc hoe
nhìn cảnh bà tiền hiền âu cơ nhọc thân mang trăm trứng mà không khỏi kinh
Xin chắp tay, cho hận thù chấm dứt ! Đừng gieo chi cái chết đến dân lành
Đi đâu mất rồi hởi những Chuyên Chư Cho ta thấy hùng tâm và con dao chủy thủ
Về đây để ngồi những ngày thứ hai thứ ba thứ tư thứ năm thứ sáu
Tôi thấy rồi anh, lê đôi nạn gỗ Tôi thấy rồi anh, rê chiếc xe lăn
Năm năm trở lại Sài Gòn Chiều nay trời không có nắng
Thành phố buồn run nóc giáo đường Chiều qua Phương Qúi nắng vương chân
Quay lại, nhìn ngang, chen vào, bị lấn ra. Thác người xô đẩy, lũ lượt theo
Ấy dòng sông Trẹm tôi quen Nắng cao để lắng vị phèn đỏ hoe
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.