Thơ: Đôi Khi Hồn Tản Mạn

5/3/200500:00:00(View: 6269)
Mấy năm làm lính trên rừng
Từng trông gái Thượng trần truồng tắm khe
Khi buồn đẳn ngọn măng le
Dăm ba đứa uống chung ghè rượu chơi
Có hôm thơ thẩn trên đồi
Một tay khảo cổ đất người Tây nguyên
Như là vật lý không chuyên
Lấy cây vẽ lại làm thuyền không gian
Nhặt từng viên đạn đồng đen
Kiểm tra lần cuối tính ròng thấp cao
Bỗng dưng nhớ chuyện vườn đào
Khi con chim chết tiếng gào bi thương

Lâm Hảo Dũng
(Ngày Đi Thương Sợ Khói Bên Nhà)

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Nhớ những ngày xuân nắng nhẹ dòn Ta về nghe gío quyện đôi chân
Xa rồi cũng buồn mơ ngày trở lại Mái nhà xưa con ngõ hẹp bùn lầy
Tôi có tên bạn ở quê nhà nghèo không kể xiết, vẫn lang thang mỗi ngày
Một mai về lại tam biên đó Hãy uống dùm tao suối nước xanh
Theo những dòng kinh dừa nước mọc Quê em nhà lá mái xiêu xiêu
Đêm qua không ngủ ta ngồi hát Bên cốc men nồng chếnh chống say
Ngọn nến này con thắp cho cha Ba mươi năm xiêu lạc quê nhà
Anh cũng biết ngày đi là mất mát Chút tình riêng gởi lại mắt sầu em
Ra đi làm chứng cho lịch sử Ra đi làm chứng cho ngày mai
Ngày xưa ấy tôi thường đi khắp xóm Ngủ lơ mơ bên gốc ổi trâm bầu
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.