Thơ Nguyễn Lương Vỵ

10/01/202118:05:00(Xem: 2687)


DSC02085_2
Minh họa: Nguyễn Việt Hùng


ngồi với buổi chiều ở quê nhà

 

Ngồi nhìn nhau, khôn xiết biệt ly

Lắng nghe gió hát, giọng thầm thì:

Đời chớp tắt, người đi kẻ ở

Mấy mùa ly loạn, đỏ phong thi

 

Đỏ phong thi, khóc lá chiên đàn

Vườn xưa lót ổ, tiếng chim tràn

Hồn ai đó, sương tan ngoài ngõ

Bông dại ướt chiều, mây tím than

 

Mây tím than, bóng mộ tím bầm

Ma quen ma lạ, miểu sầu câm

Ngơ ngác đau, rồi ngơ ngác hỏi

Rưng rưng cát bụi, nắng thương thầm

 

Nắng thương thầm, tóc bạc òa bay

Tháng năm ứng mộng, ngửa lòng tay:

Gò lau trắng, bóng hình ta đó

Tiếng hú tê nhòa, đôi mắt cay.

 

Quán Rường, 2.2017

 



thăm người bạn cũ

 

Tặng bạn Nguyễn Đức Nhân (Thích Hạnh Giải)

 

Gặp lại nhau, hai chục năm dư

Nhà thơ nay khoác áo thiền sư

Samsara, cuối đời sực tỉnh

Về nương bóng núi với mây từ

 

Gặp lại nhau, cơm chay thanh tịnh

Chén trà hương mộc, ấm lòng trần

Cười khinh khoái, tình thân nhấp giọng

Trưa hiện tiền tiếng vọng khánh vân

 

Gặp lại nhau, chân mộng sớt chia

Ta mang theo một nửa trông về

Một nửa kia, bạn ngồi tỉnh thức

Thời kinh thinh không thơm nắng khuya

 

Gặp lại nhau, cũng vừa thất thập

Mây trắng chó xanh vốn thói đời

Tặng dăm câu, còn lơi nếp gấp

Bạn cùng ta hòa nhịp chảy trôi.

 

Bảo Lộc, 2.2017

Ghi chú:

. Samsara: Tiếng Pali, Sinh tử luân hồi.

. "Mây trắng chó xanh": Từ 2 câu thơ của Trần Nhân Tông trong bài thơ Đại Lãm Thần Quang Tự (Chùa Thần Quang Trên Núi Đại Lãm): "Tục đa biến thái vân thương cẩu / Tùng bất tri niên tăng bạch đầu: (Thói đời nhiều thay đổi, như mây trắng hóa chó xanh / Cây tùng [cây thông] chẳng biết gì đến năm tháng, đầu nhà sư đã bạc).

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ồ bé ngoan, anh biết dù bé có làu bàu vài tiếng với mẹ khi bị phá giấc ngủ nhưng rồi bé cũng mau mắn rửa mặt, đeo đèn lên đầu, tay xách bị, tay xách cây dùi sắt được ba trang bị rất tốt, và chạy ù về hướng ấy/ Đây, vườn hoa em: núi rác khổng lồ ở ngoại ô tập trung tất cả cặn bã của thành phố đông dân nhất nước/ Người phố thị dạo chơi vườn hoa xuân trăm sắc thì nơi đây em có rác rến muôn nghìn màu
ngước mặt nhìn trời, mùa xuân vuốt tóc/ từ chốn thinh không, rụng xuống dòng thơ / ẩn hiện đâu đây vài chữ hững hờ / buồn đọng lại bờ sông con nước đục / nghe trong gió vang tiếng cười xanh lục / đôi mắt liêu trai tù ngục cuồng si / một vẫy tay, một lời nói thầm thì / góc tối nhỏ, cạn ly, đời trăm mối
Bước ra vườn sau nhà / Hỏi hoa Mai nở chưa / Những cây Thủy Tiên đất / Có về kịp Giao Thừa / Ta đợi năm mới đến / Đuổi tai ương đi xa / Cầu đất trời cựa mạnh / Thay mới cả hồn ta / Hồn ta như lụa mới / Nhỏ xuống giọt xuân sương / Loang loang từng cánh mỏng / Nở tung đóa vô thường.
những giọt nến chảy dài trong cõi suy niệm / nước mắt sụt sùi trên khuôn mặt sáp trắng / chạng vạng cuối đường ngẩn ngơ cuối đời / sau bao tháng năm dài mải miết rong ruổi / bước chân tha hương dãi dầu đã mỏi / này em đây mùa thay lá đây mùa đón mưa
Những cây dưa cải xanh / đang cựa mình đón Tết trong bình / những củ hành còn hăng hăng / chờ đêm 30
Tôi trồng vườn rau lưu động. / Tập chăm chút những gì người Việt xem thường. / Tập yêu thương những gì dân tôi lơ đễnh. / Tập làm đôi điều hữu ích cho vợ hài lòng.
biết đâu chúng ta sẽ thiết tha hơn / im lìm với trái tim dừng lại / phong tỏa những mối tình quá khứ / núp sau cánh cửa mùa đông / thế giới thiếu những khuôn mặt hiền từ / mang lời an ủi cho những cành hoa nở muộn
thức dậy từ bóng tối / thấy màu sắc mọc lên trên ngọn đồi** / chúng ta là hành tinh xanh / là trái đất trở mình sau cơn tắm gội / thức dậy vượt qua những hố sâu / ngước mắt nhận anh em, nhận bạn bè / chúng ta những đứa con của Mẹ*** / không thể ngủ mê trong chia rẽ.
Ta đi vào ngõ ngách / Góc khuất của quê hương / Sẽ tìm thấy nhiều người / Mang rất nhiều vết thương / Những vết thương rất đẹp / Khi ngày mới sẽ tới / bước ra khỏi bóng tối / hân hoan không sợ hãi / hực lửa không khiếp sợ
khi phố lác đác lên đèn / dao động tắt dần / chậm và nhẹ / tiếng côn trùng da diết / ̶ ̶ ̶ em yêu hãy bay lên