Thơ Chúc Thanh

06/07/202220:05:00(Xem: 2556)

Image_Afternoon

Sao hoàng hôn xuống vội

           

Ta hỏi lá, sao lá buồn xơ xác

Sao úa mầu, nguồn cội lá thu rơi

Ta hỏi em, sao lặng thinh không nói

Sao trầm tư, đôi mắt ngóng trông vời

 

Ta hỏi mưa, sao mưa hoài không tạnh

Như giọt sầu, lữ thứ khóc thương ai

Ta hỏi gió, sao gió mùa da diết

Cho vầng trăng, thao thức khép mi hờ

 

Ta hỏi biển, sao thét gào phẫn nộ

Cho sóng đời, xô giạt mãi không nguôi

Ta hỏi trời, sao hoàng hôn xuống vội

Cho màn đêm, che khuất lấp tinh cầu

 

Ta hỏi người, sao thời gian bất tận

Và không gian, rộng lớn đến vô biên

Ta hỏi mình, sao mang nhiều khát vọng

Cho hành trang, nặng trĩu kiếp phong trần

 

*

 

Có một ngày

 

 

Có một ngày em vô tình nghiêng nón

Làm nắng chiều đổ xuống một bên vai

Tôi ngẩn ngơ về làm thơ rất vội

Để âm thầm hò hẹn với tương lai.

 

Có một ngày em vô tình chải tóc

Để mượt mà trôi giạt giữa hai tay

Tôi ngồi viết vần thơ như sương khói

Chở mộng đời lờ lững tựa mây bay.

 

Có một ngày em vô tình tô má

Bằng sắc hồng của nắng lụa ban mai

Thơ bỗng nở như đóa hồng rất thắm

Hương bay theo vào giấc mộng đêm dài.

 

Có một ngày tôi vô tình bắt gặp

Rất thẹn thùng đôi mắt ngước nhìn quanh

Tôi trở về gom cả trời đất rộng

Để thơ mình ngồi kết nụ xuân xanh.

 

Xin em mãi cứ là em như thế

Để đất trời mãi mãi vẫn là thơ

Xin em mãi vẫn là em bữa đó

Để tháng ngày mãi mãi vẫn là mơ…

 

Chúc Thanh

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ba bài thơ của nhà thơ nữ Trần Hạ Vi...
nỗi nhớ treo phất phơ trong gió / bấu víu trên tán cây / lời ca thôi thúc ám ảnh bập bùng sôi / một chút nắng chiều ray rứt / tắt dần về phía núi...
Cây sống bao lâu mới hiểu | không bao giờ khinh thường gió nhẹ | vì một hôm nó sẽ thành bão.
những trái nho ngọt bất chợt một ngày thành rượu đắng | hay màu đỏ sậm khi phân huỷ trở về màu cơ bản | tình yêu tươi khi đi vào huyết quản và trở lại trái tim sạm đen
Là một nhà thơ, một nhà văn, và là một nhà báo. Hẳn là quá nhiều cho một đời người. Và rồi trở thành chiến binh, sau khi quân Nga tiến vào chiếm bán đảo Crimea và tấn công miền Đông Ukraine năm 2014: nhà thơ Borys Humenyuk đã tình nguyện ra trận chống quân Nga. Một số bài thơ của ông được dịch sang tiếng Anh trong tuyển tập Poems From The War, do hai dịch giả Oksana Maksymchuk và Max Rosochinsky thực hiện. Borys Humenyuk ra đời năm 1965 tại ngôi làng Ostriv, thị trấn Ternopil, miền tây Ukraine. Ông là một nhà thơ, nhà văn và nhà báo. Humenyuk đã tham gia tích cực vào những cuộc biểu tình cuối năm 2013 để dẫn tới Cách mạng Nhân phẩm (Revolution of Dignity) của Ukraine trong tháng 2/2014. Những câu chuyện về chiến tranh được kể trong thơ Borys Humenyuk là có thật, không hư cấu.
Thơ của hai người: Quảng Tánh Trần Cầm & Thy An...
ngày trở lại em nhớ trăng cổ độ / giọt mưa chiều thấm áo mỏng lạnh vai / bến sông xưa còn ghi dấu miệt mài / hình ảnh cũ buồn như thơ sót lại...
Đừng bắt đĩa dầu hao từng dan díu phải xa anh / thiếu nó anh lụn bấc khô tim lấy gì để sáng / trẻ trai nữa đâu mà sóng / mưa xưa cào xước mặt khuya rồi...
mặt trời lấm lem sau cuộc rượt đuổi / cơn ác mộng đứt nối chưa kết thúc / những vết máu còn tươi rói loang lỗ chỗ / trên chiếc áo khoác xám tro xếp gấp nhầu nhĩ / vật vờ dưới đám mây bất định treo trên đầu...