
TT Thành
Đa số vùng quê ở miền tây Nam phần thường có ao nuôi cá tra (có nơi gọi là “cá vồ”) và cầu cá sau nhà. Cầu cá giải quyết nhiều vấn đề cho người dân quê nhưng đối với tôi sống ở thành thị từ nhỏ nên thấy không thấy thích kiểu cầu tiêu này vậy mà tôi bị đi cầu cá hơn một năm khi bị bắt ở trại tù vượt biển Bà Bèo.
Ao nuôi cá phải dài hơn hai mươi lăm mét, rộng phải hơn mười mét do tù đào khi lập trại. Một dãy cầu hơn mười ngăn làm bằng cây tràm và vách ngăn che bằng lá dừa nước. Đưòng đi vào cầu cũng kết bằng cây tràm cong queo, hai bên có gác cây tràm để người đi vịn tay bước vào cầu cho khỏi té xuống ao. Cá tra đưọc thả dưới hồ ăn phân của tù. Mỗi sáu tháng được vớt lên để tính vào phần ăn của tù!
Mỗi ngày tù nữ được đi vệ sinh trước. Tù phải sắp hàng có đội trưởng dẩn đầu. Khi ra cổng có lính gác để tới nhà cầu, tù phải đếm số, khi trở vào cũng phải đếm. Mỗi lần như vậy là cả chục người phải chờ đợi ra công rồi lại phải chờ tới phiên khi ra tới cầu. Khốn khổ cho ai bị chột bụng thì đây qủa thật là một cực hình.
Sau khi ra khỏi cổng, đi bộ quanh co một hồi rối mới ra tới ao cá. Người nào mới bị đi cầu này lần đầu sẽ ớn sợ khi phải đi qua caí cầu khỉ bằng cây tràm cong queo, cắp vá để tới nhà cầu. Mỗi khi trời mưa trơn trợt, đi qua cây cầu này không khác gì đi trên dây trong gánh xiệc. Đã có người tù nữ bị trợt té xuống ao cá này. Mỗi lần có người đi, đám cá tra tranh ăn quẩy nước bắn lên người ngồi.
Chưa hết. Khoảng gần sáu tháng thì cá được vớt lên để phát và cưỡng bức bán cho người tù! Tù nữ và tù có thăm nuôi đời nào họ chịu ăn cái loại cá nuôi bằng kit đó. Chỉ có tù hình sự và tù mồ côi thăm nuôi phải rán ăn. Ngày đó cả trại bay mùi thối nồng nặc khi cá được đem ra bờ kinh làm sạch ruột.
Tôi không biết những trại tù vượt biển khác tàn ác đền mức nào nhưng đối với tôi thì trại Bà Bèo này là vô nhân nhứt đối với tù nam lẫn tù nữ. Chẳng những người tù bị nhốt đúng hạn hay hơn mà còn phải làm nô lệ lao động để đem lại tiền thu nhập cho bọn coi trại. Sự thù hằn ngươì vượt biển thấy rõ qua thái độ của bọn cán bộ trại. Chúng sẵn sàng hành hạ thẳng tay để trả thù [!?] những người không muốn sống với bọn chúng. Bọn chúng nghĩ rằng bị hành hạ tàn ác như vậy không ai còn dám đi vượt biển nữa, Chúng đã lầm to! Có những người bị bắt khi thả ra lại đi nữa như “bắt cóc bỏ vào dĩa”. Không thiếu gì những người vượt biển năm lần bảy lượt cho đến khi nào thoát khỏi địa ngục của bọn chúng mới thôi.
Riêng tôi cũng thấy “ớn” khi bị hành hạ khi còn trong trại nhưng sau khi được thả ra một thời gian lại túi bị lên đường để xuống ghe tiếp.
TT Thành, WA
- Tag :
- cầu cá
Send comment