C U L - D E - S A C | NẮNG. HOA&NÀNG

15/06/202510:33:00(Xem: 69)
1000000579

Tranh: Sandy Cunningham 



C U L - D E - S A C

              [ nhớ bạn ]

Tưởng tượng trong rừng không có cây
Sương lắt lay một màu hoang đãng
Tưởng tượng tôi nghiêm túc lạc bầy
Tìm lối ra mùi hun gỗ cháy

Lần mò bám dây leo mặt đất
Những phiến đá bò đi như sên
Em đừng vội mang trời cuốn chiếu
Những cọng râu còn tín hiệu chìm

Làm sao bãi đất hoang cài chất nổ
Thủy triều lên thủy triều lướt đi
Khi tôi mang được rừng ra biển
Những chiếc thuyền nan mặt gỗ lì

Không hiện thực thế giới người yêu nhau
Một chút gì nhẫn tâm ngu muội
Suối ậm ừ lội ngược qua cầu
Rừng bao che một lời sám hối

Uống đậm đặc chất nhầy bóng tối
Là mở ngõ ra trời thông phong
Dưới đáy túi xách bài thơ cụt
Vũ điệu khô của một cánh đồng

)(
h o à n g x u â n s ơ n
Thứ 6 ngày 6 tháng 6
2025

*

NẮNG. HOA&NÀNG

Ồ. có cây náng thật sao
Người đi bắt nắng thêm vào dấu ă
Hoặc giả cây nàng ra hoa
Lung linh mầu nắng hay là mắt em*

h o à n g x u â n s ơ n

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
chờ đợi cái ngẫu nhiên | chờ đợi cái cố nhiên | bên lửa trời lao xao | lời khấn nguyện âm ỉ
Thưa các đấng thi hào, quý vị có hiểu nghe đọc thơ dở quả là sự xúc phạm đến trí tuệ và thính giác? Whiskey 18 tuổi cũng có lúc chua như cứt mèo! Nàng thơ ơi, người ta nói em đã qua đời bên Pháp, sao còn hiện hồn về giữa bàn nhậu tối nay!
chẳng muốn ăn. | đồ ăn như giấy bìa, | nuốt vô muốn ói, | bịnh càng thêm bịnh.
sắc màu huyễn ảo như áo em trong mơ | xuân hạ vu vơ | buổi sáng bận lòng thiếu chữ bài thơ
Những hệ lụy cuộc đời | Có khi là hạnh phúc | Mỗi một phút gọi mời | Đau thương và ngã gục
Như thế là qua những ngày tròn 50 năm sau ngày ba mươi tháng tư của năm 1975. Tôi nghiệm ra một điều rằng, đó là những con số rất ít người quên, và rất nhiều người sử dụng các con số trong nhóm 30/4/1975 để dùng trong tên (username) và mật khẩu (password) trong các ứng dụng tin học. Thêm nữa, bạn sẽ thấy rằng những con số này khi viết thành số và khi viết thành chữ sẽ cho bạn các cảm xúc khác nhau. Trời ạ, khó quên tới như vậy sao.
tôi rị mọ lục lọi trí nhớ | chỉ còn năm ba mảng vớ vẩn bâng quơ | ai thương hại quăng vào tôi | và tôi không kịp né