Hôm nay,  

Bữa Ăn Hại Công Nhân

15/08/201200:00:00(Xem: 16959)
Bạn thân,
Một thời, chúng ta từng nghe rằng giai cấp công nhân là lực lượng tiền phong của cách mạng vô sản, vì họ không có gì hết và vì thế họ sẵn sàng hy sinh để xây dựng “một xã hội mới công bằng hơn, nơi không có người bóc lột người.”

Rồi tới một thời, người ta không nói nhiều tới những lý thuyết như thế nữa, mà nói về “nhiều thành phần kinh tế,” nơi tất cả cùng chung sức xây dựng đất nước, cho dù là “công nhân hay không công nhân,” nghĩa là cho dù có là “lực lượng tiền phong của cách mạng” hay không.

Nghĩa là, lý thuyết bị đẩy sang một bên để cho xuất hiện các nhà tư bản đỏ, các đại gia và các thái tử đỏ.

Và rồi, bây giờ người ta khám phá ra rằng, công nhân đang bị “bào mòn cơ bắp” vì những bữa ăn quá tệ hại. Báo Người Lao Động mô tả như thế. Đúng vậy, “lực lượng tiên phong cách mạng” đang bị các tư bản đỏ bóc lột.

Báo này có bản tin tựa đề “Teo cơ vì suất ăn công nghiệp”, kể lại:

“Chất lượng suất ăn công nghiệp quá thấp khiến công nhân phải lấy hết năng lượng dự trữ ra để làm việc, dẫn đến cơ bắp bị bào mòn từng ngày, ảnh hưởng nặng đến thế hệ con cái.

“Bây giờ sao tôi thấy công nhân (CN) nào cũng nhỏ nhỏ, gầy gầy, phờ phạc. Đa phần CN cưới CN nên dễ sinh ra một thế hệ suy dinh dưỡng...”. Một cán bộ Cục An toàn vệ sinh thực phẩm (ATVSTP) - Bộ Y tế nhận xét như trên bên hành lang hội thảo “Phòng chống ngộ độc thực phẩm ở bếp ăn tập thể tại KCN, KCX” do cục này phối hợp với Sở Y tế tỉnh Bình Dương tổ chức tại Bình Dương ngày 13-8.

Suất ăn 7.000 đồng

Ông Nguyễn Văn Đạt, Chi Cục trưởng Chi cục ATVSTP tỉnh Bình Dương, cho biết năm 2010-2011, chi cục đã khảo sát khoảng 50 doanh nghiệp (DN) trên địa bàn và phát hiện ở một số DN, suất ăn của mỗi CN chỉ khoảng 7.000 đồng! Trong số 7.000 đồng này có đến 30% chi phí nhân công, nhiên liệu nấu nướng, tiền vận chuyển… “Như vậy CN ăn được gì trong suất ăn 7.000 đồng đó?” - phóng viên hỏi. “Chủ yếu là cơm thôi” - ông Đạt trả lời...

...PGS -TS Lê Bạch Mai cũng lo lắng về con cái của hàng triệu CN. Bà cho biết người mẹ CN thiếu dinh dưỡng rất dễ sinh ra những đứa con suy dinh dưỡng, cân nặng khi mới sinh dưới 2,5 kg và dễ mắc các chứng như thiếu máu và nhiều hệ lụy khác...

185 vụ ngộ độc thực phẩm/năm

Theo thống kê của Cục ATVSTP, bình quân mỗi năm cả nước xảy ra 185 vụ ngộ độc thực phẩm với 6.147 người mắc, trong đó 46 người chết. Trong 5 năm gần đây, có 927 vụ ngộ độc thực phẩm với 30.733 người mắc, trong đó 229 người chết. Tỉ lệ ngộ độc thực phẩm trong các bếp ăn tập thể chiếm 12% - 20,6%.

Cũng theo Cục ATVSTP, ngộ độc tập thể trong các KCN, KCX xảy ra nhiều nhất tại vùng Đông Nam Bộ, chiếm 66,7%. Ngoài ra, trong số 72 vụ ngộ độc tập thể xảy ra tại các KCN, KCX ghi nhận được có 19,4% vụ do độc tố; 33,3% vụ do vi sinh vật; 11,1% vụ do hóa chất; 36,1% vụ chưa xác định được nguyên nhân.”

Tại sao như thế? Tại sao công nhân phờ phạc thiếu ăn trong cõi “thiên đường xã hội chủ nghĩa VN” như thế?

Có phải đúng là giai cấp công nhân đang làm chủ?

Câu hỏi nào cũng ngậm ngùi, vang vọng vào cõi hư không...

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Văn bằng đại học trên nguyên tắc sẽ mở ra nhiều cánh cửa thành công, vì nó không chỉ làm cho người giữ văn bằng niềm tự hào vì đứng biệt lập với đám đông đa số, nhưng cũng chứng tỏ một tri thức cần thiết cho một số việc chuyên môn.
Đó là một chữ lạ, “truyện ngôn tình.” Thực ra, thể văn chương này không lạ. Nhưng lạ chỉ là, khi thể truyện này tạo thành một niềm say mê cho tuổi trẻ Việt Nam một cách bất thường. Chúng ta có thể thắc mắc: tại sao tuổi trẻ quay đầu với xã hội, và để rồi vùi đầu vào trang sách truyện ngôn tình?
Có những chuyện không thể cứ để xảy ra hoài. Bởi vì, người xưa nói, như chim thoát chết sau khi bị tên bắn, từ đó về sau hễ gặp cành cong là nghĩ tới cung. Người tất nhiên cũng có những nỗi quan tâm tương tự.
Công ty nào cũng thế, luôn luôn đòi hỏi người lao động phải có khả năng hoàn tất công việc được giao phó. Nghĩa là, đúng nghề, đúng việc.
Cuộc đời luôn luôn đổi dời. Không có gì bất biến, trường cửu. Tuổi thanh xuân của chúng ta rồi già, rồi suy yếu. Những ngôi làng tại Việt Nam cũng thế, những nét truyền thống mờ nhạt dần. Tất nhiên là, đổi mới phaỉ có tốt và cả xấu, ai cũng biết.
Một thời chúng ta nhìn các thầy giáo, cô giáo như những vị thần linh... nhưng bây giờ thì không như thế nữa.
Một thời, chúng ta từng ngồi đọc sách ở các thư viện Sài Gòn. Nơi đó, thời đó, chữ nghĩa còn là cái gì rất mực thiêng liêng.
Hãy hình dung rằng, khi các em bé tiểu học đọc sử, nhìn hình Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Nữ Tướng Bùi Thị Xuân... cỡi voi, chỉ huy quân binh ra chiến trường... và rồi sẽ hỏi, xem con thú gì khổng lồ lạ kỳ, đang sử dụng thay cho ngựa chiến...
Có những điều như dường bất khả vẫn xảy ra trong đời naỳ. Không, chúng ta không bàn chuyện phép lạ, hay bất kỳ những gì siêu nhiên nơi đây. Chỉ bàn về cõi người của mình thôi.
Chúng ta đang sống trong một thời lắm bệnh, và do vậy để chữa lắm bệnh tất phải có thuốc đa dụng, đa năng... Làm sao tìm ra phương thuốc đa dụng,đa năng?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.