Thơ: Cảnh Trí Ngậm Ngùi

7/17/200500:00:00(View: 9432)
Cảnh trí đôi khi đổi được lòng
Và tôi một gã ở phương đông
Đã quen uống nước trời mưa đổ
Đã tắm êm đềm bên nhánh sông

Cũng gío rung cây cũng nắng vàng
Cũng hoa cũng bướm lượn thênh thang
Cũng hồn tôi đó nhưng giờ khác
Bởi khoảng không gian gợi ngỡ ngàng

Tôi ngó lầu cao nhữngthánh đường
Tiếng chuông lạc lõng giũa trời sương
Giục tôi nhơ ùlại bao đền miếu
Biết có còn không ở cố hương"

Tôi có nhiều đêm mộng trở trăn
Gọi hồn lục tỉnh vía Sài Côn
Đừng quên tôi nhé dù lưu xứ
Tôi vẫn là tôi nước Việt buồn

Lâm Hảo Dũng

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Hỡi những kẻ mệnh danh đỉnh cao trí tuệ loài người Các ngươi đã làm một hành động tày trời
Tôi đang chuẩn bị mình cho một chuyến đi xa đời sống vẫn đầy bất ngờ không báo trước
Nơi này mình vẫn gặp nhau
Em giữ cho tôi hồn tuổi trẻ Rất thơ và rất Việt Nam ta
Hà nội 2h sáng. Nếu như trong phố cổ, sự yên tĩnh bao
Như con khỉ nhớ rừng ngồi bó gối Mắt u hoài theo dõi đám mây trôi
Pháp thân như trúc biếc Bát Nhã như hoa vàng
Nếu mai tôi chết ở đây Cái thân chắc lạnh hồn bay giữa trời
Đạo-sỹ lên núi, mùa thu Cửa động,
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.